🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngô Đăng cảm thấy hình như mình đang mắc nợ cô gái này thì phải, tự nhiên vừa mới ra đường thì gặp phải cô ta ..

Ngô Đăng quăng Văn Dung lên giường rồi sau đó thì liền đi ra khỏi nhà .

Sau đó thì Ngô Đăng lái xe ra ngoài .

Cảnh Tiêu đâu ."

'Đừng nói nữa, nó bây giờ ở nhà với vợ nó rồi"

"Nhanh thật đấy, chẳng phải lúc trước không thích Thẩm Mạn Sơ sao "

" Mà mà biết chứ bây giờ nó nói nó phải ở nhà với vợ của nó,đúng là hết cách mà.".

Ở đây bây giờ chỉ còn có 2 người mà thôi ..

" Haiz lấy vợ vào là khác ngay mà."

" Chắc bị vợ quản quá đó "

'Ừm, độc thân như thế này không thích sao.

Sáng hôm sau .

Văn Dung thức dậy thì thấy mình đang ở 1 nơi xa lạ, đây đâu phải là nhà của cô đâu,đã vậy bên cạnh còn có 1 người đàn ông nữa chứ, chẳng lẽ đêm qua 2 người đã có chuyện gì rồi sao .

Lúc này cô định hét lên rồi, nhưng sau nhìn lại thì thấy quần áo vẫn còn nguyên cho nên cũng cảm thấy đỡ sợ hơn .

Ngồi nhớ lại đêm qua, hình như là cô va vào anh ta thì phải, xem ra anh ta cũng không có thừa đục thả câu .

Lát sau Ngô Đăng tỉnh dậy thì thấy cô ngồi thừ người ra.

" Cô tên gì"

' Tôi tên Văn Dung "

" Ừm, tôi tên Ngô Đăng,đêm qua là cô say sỉn rồi ôm lấy tôi đấy "

" Xin lỗi đã làm phiền anh rồi ."

' Cũng biết phiền nữa sao, biết thì đừng có uống say "

"Um."

" Tôi không có làm gì cô đâu, đừng quá khẩn trương '

" Tôi biết rồi ."

Dù sao thì cũng cảm ơn anh đưa tôi về đây, nếu không cũng đã gặp kẻ xấu "

" Ừm, tôi lâu lâu mới làm người tốt 1 lần ,xem ra là cô may mắn đó "



' Vậy mấy lần trước là anh liền giở trò với con gái à "

" Ừm chắc là vậy "

Người đàn ông này đúng thật là khó hiểu làm sao .

" Cám ơn anh hôm qua đã đưa tôi về đây lần sau có gặp lại thì tôi sẽ mời anh ăn cơm ."

'Ừm."

Văn Dung nói xong thì cũng đứng dậy rồi rời khỏi đây .

Ngô Đăng sau đó cũng đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân .

Lệ Cảnh Tiêu và Mạn Sơ ngồi vào bàn ăn sáng.

' Em uống sữa đi "

"Ùm"

Bữa sáng có bánh mì Sandwich và sữa hạt,có lẽ từ khi được gả qua đây thì cô mới được ăn sáng ngon miệng như thế này, chứ lúc trước toàn là tranh thủ làm việc và ăn cơm qua loa mà thôi.

'Nghĩ gì thế

" Đâu có đâu,em thấy bánh mì rất ngon ."

" Ừm, anh thấy cũng được thôi, ngày mai sẽ đổi món chứ không ngán lắm ."

" Ừm cũng được"..

Sau khi ăn sáng xong thì Cảnh Tiêu cũng đi làm .

Mạn Sơ dọn bữa sáng xong thì cũng lên lầu đọc sách,cô ngồi ở ghế bành kế bên khung cửa sổ gió thổi nhè nhẹ thật sự rất là mát .

[ Reng ...reng..] .

[ Alo mình nghe đây .].

[ Mạn Sơ đêm qua mình đã ngủ ở nhà của đàn ông đấy,..

[ Cậu nói rõ hơn 1 chút đi, rồi người ta có làm gì cậu không . ].

[ Không có, hình như là mình đâm trúng vào anh ta cho nên đã đưa về nhà .

[ Nhà của anh ta thật sự rất là giàu, chắc cũng là doanh nhân thành đạt. J

[ Vậy sao,mà không làm gì cậu thì được rồi, mọi thứ vẫn ổn chứ ...] .

[ ổn,xem ra Ngô Đăng cũng không quá xấu xa ..]

[ Anh ta tên Ngô Đăng hả. ]



[ ừm cậu quen sao ..

[ Bạn của chồng mình cũng tên Ngô Đăng đấy,anh ta cũng giàu nữa chẳng lẽ nào là anh ta sao ..

[ Mình không có biết, chắc sẽ không trùng hợp như vậy đâu .

Hai người nói chuyện được 1 hồi thì cũng cúp máy ,Văn Dung tắm rửa rồi cũng thay quần áo đi làm .

Mạn Sơ ngồi đọc sách có 1 chút mà đã ngủ quên mất rồi ..

Tầm 11 giờ trưa thì Mạn Sơ cũng đã thức dậy,sau đó thì cô đi vào trong rửa mặt cho tỉnh táo .

Bây giờ cô lại cảm thấy đói bụng nữa rồi, rửa sạch sạch sẽ xong thì Mạn Sơ cũng đi xuống dưới lầu ..

" Vũ Huyên có cơm chưa, tôi đói bụng quá ."

" Có rồi, để tôi dọn lên cho cô ."

"Được ."

"Để tôi phụ cô "

"Um"

"À mọi người trong nhà đâu hết rồi, sao thấy có 1 mình cô vậy. "

Vũ Huyên có người phụ trách nấu ăn, cho nên việc nhà cũng được giảm đi 1 chút .

" À Trần Hiểu hôm nay xin nghỉ, còn những người khác thì tôi không biết nữa ."

" Ừm, lát nữa ăn cơm chung với tôi luôn đi,ăn 1 mình chán lắm ."

"Không được đâu "

Được mà,chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện ."

" Vâng,như vậy cũng được, cô thật tốt bụng "

" Cô khách sáo làm gì chứ, tôi nhỏ tuổi hơn cô nữa đó đáng lẽ tôi phải gọi cô bằng chị ."

Không sao đâu,cứ xưng hô như thế này cũng được rồi ."

"Um."

" Cô nấu nhiều quá đấy, "

'Cậu chủ nói cô quá ốm cho nên phải nấu nhiều, xem ra cậu ấy rất yêu cô đó.

"Ùm."

Mạn Sơ tất nhiên là cảm nhận được chứ, hiện tại Cảnh Tiêu thật sự rất tốt với cô,có thể nói là người tốt nhất từ trước cho đến bây giờ, buổi tối ngủ còn xoa bụng cho cô để giảm cơn đau bụng hành kinh nữa chứ .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.