Câu cuối cùng của Bạch Sang Sang khiến những người đứng bên ngoài rất xoắn não, cô ta kể chuyện cổ tích thì có liên quan gì đến Bạch Nhược? Ngoại trừ Dương Tư, hắn biết ý nghĩa của câu chuyện cổ tích đó, cũng biết chuyện mà Bạch Tùng Anh, Dung Chỉ vì sao lại gấp gáp muốn rời khỏi quốc gia này, là sợ tội chạy trốn!
Bạch Nhược không quá quan tâm đến tờ giấy đó, vì trước khi ký cô đã xem qua rồi.
“Còn gì nữa không?”
Bạch Sang Sang thư thả ngã người ra ghế: “Hết rồi!”
Thực ra còn muốn hỏi rất nhiều thứ, cô ta muốn hỏi nhưng không dám. Những lời này nếu hỏi ra sẽ không có đáp án tốt, không nên hỏi thì hơn.
Bạch Sang Sang sau đó thừa nhận tất cả hành vi không đúng của mình đối với Bạch Nhược, theo luật pháp chỉ bị phạt tù vài năm. Vẻ mặt của Bạch Sang Sang không có gì là hối cải, dường như những điều bản thân đã làm là đúng đắn. Ngoại trừ chuyện đó thì không phạm một lỗi bất kì nào nữa, không có chứng cứ buộc tội. Những đoạn ghi âm mà Cố Mặc và Dương Tư tìm được không thể đem ra ánh sáng.
Chỉ đành chờ Bạch Sang Sang vào tù thì dạy dỗ lại một chút.
Trước khi chuyện đó trở thành tiêu điểm cho dư luận bàn tán thì Bạch Tùng Anh đã giành vị trí đó mất rồi. Vụ án cô gái bị mất tích vào mười chín năm trước đã có thêm chứng cứ, vị trí mộ, đoạn ghi âm của một người ẩn danh đã được gửi đến sở cảnh sát. Không những một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950629/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.