"Dù sao anh cũng không chết được tôi quan tâm làm gì? "
Cố Mặc khẽ cười, nét mặt lạnh lùng phút chốc tỏa nắng, đem lại hơi ấm khó tả.
"Cô có tin tôi không?" Cố Mặc hỏi.
Bạch Nhược chán nản nhìn ra cửa sổ dứt khoát trả lời: "Đánh chết cũng không tin.”
"Cô không thể thay đổi cách nhìn về tôi sao?"
Bạch Nhược thừa nhận rằng Cố Mặc không có khuyết điểm, nhưng đối với cô chỗ nào của Cố Mặc cũng có vấn đề, ấn tượng không tốt hắn lại bảo thay đổi cách nhìn, cô không biết phải tiếp nhận như thế nào.
Cô có ý trêu chọc: "Một người nam nhân chinh chiến trên thương trường vậy mà thức uống yêu thích lại là sữa?" Bạch Nhược quay sang nhìn hắn, chú ý sự thay đổi nét mặt "Rất tốt!”
Cố Mặc thở dài một hơi không ngờ cái bí mật hắn cố sống cố chết mà giấu đi, thực chất bị cô phát hiện rồi. Lần trước bởi vì chuyện đó mà hắn phải nhịn mặc cho Thẩm An Huyền muốn làm gì thì làm.
"Làm sao cô biết được?"
Khi Bạch Nhược biết được loại sữa yêu thích của Thẩm An Huyền là dành cho Cố Mặc cũng sang chấn tâm lý cả một buổi. Cô không thể ngờ rằng hắn còn có loại bí mật trẻ con này.
"Tôi không nói được, anh biết sẽ không chịu để yên cho người ta."
Cố Mặc thấy Bạch Nhược cũng không có ý gì gọi là chê cười, hắn nói: "Cô nghĩ tôi đáng sợ như vậy? Trong tay tôi chẳng còn gì, muốn làm khó làm dễ người ta, không có khả năng.”
Đôi mắt của Bạch Nhược hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950560/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.