Cùng một thế giới? Anh ta bị làm sao vậy?
Bạch Nhược bám vào bức tường mà chống đỡ thân thể, đau muốn khóc còn phải đối chất với một người có vấn đề về lối suy nghĩ.
"Anh và tôi như hai đường thẳng song song, ở hai tần số khác nhau. Điều quan trọng hơn nữa là tầng lớp của anh và tôi là một sự cách biệt lớn.”
Cố Mặc đứng bên cạnh không có ý định dìu cô, hắn nói: "Tại sao không phải là hai đường chéo? Tôi và cô sống cùng một thế giới đương nhiên sẽ cùng tần số vả lại tầng lớp gì ở đây?"
"Có phải nhìn thấy tôi sống không ra gì anh mới thỏa mãn đúng không? Trêu đùa như thế đủ rồi?"
Cố Mặc nói với dáng vẻ đứng đắn: "Ý cô là nụ hôn lúc nãy, tôi không phải trêu đùa. Người khác bị thương không phải cũng xoa dịu bằng cách đó sao?"
Từ khi nào mà người thông minh như anh ta nói chuyện như một tên ngốc vậy? Bạch Nhược từ tức giận bị lời nói đó chọc cho nở một nụ cười khinh bỉ: "Vậy có phải anh hôn rất nhiều người rồi không? Bị thương ở chỗ khó nói cũng làm điều tương tự với người ta?"
Cô đã biết chắc được đáp án là không phải vậy nhưng kìm nén không được mà khó dễ Cố Mặc.
"Tôi còn chưa nói rõ, nên cô hiểu lầm thì phải, hành động đó chỉ làm với người mình thích."
Bạch Nhược thẳng thắn từ chối: "Tôi không thích anh!"
Cố Mặc như đắp thêm một trăm lớp mặt nạ, mười phần dũng khí, cứng rắn mà đối đáp: "Tôi đã cho phép cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950559/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.