“Đàn thành hình như cái bình bên mới có cái tên đó. Thành trì này dễ thủ khó công, nhưng lương thảo không đủ, những thành phụ cận lại bị Đột Quyết chiếm, vây quanh mười vạn đại quân, rồi lại có một tù binh triều ta, mỗi lần công thành, bọn họ đều bị đuổi lên phía trước. Tần Vương điện hạ mang theo binh lực đại khái chỉ có hai vạn, rất khó phá vây, chỉ có tử thủ, nhưng mà Đàn Thành gần bờ sông, là nơi hiểm yếu, sau khi bị Ô Tác vây thì quân đội ở thành trì phụ cận cũng rất khó ứng cứu. Rất có khả năng cứu không được còn mất luôn thành khác. Đại quân triều đình dưới tình huống chiến đấu tiêu hao này đã rất phân tán. Binh lực trong tay Tần Vương vốn dĩ không nhiều lắm, cũng chỉ dẫn theo kỵ binh mà đến Đàn Thành.”
Ứng phu nhân mở ra một cái bản đồ, nhàn nhạt nói: “Ngươi hiện tại đi qua hay Ứng Vô Cữu mang binh qua thì cũng phải chịu chết.”
Triệu Phác Chân cố trấn tĩnh bản thân mà phân tích: “Bọn chúng cũng không có lương thảo, vây thành tiêu hao so với thủ thành càng nhiều.”
Ứng Vô Cữu nói: “Bọn họ có tù binh, có thể sát phu.”
Hắn nói thực hàm súc nhưng Triệu Phác Chân cũng hiểu được ý hắn. Lấy tù binh chắn phía trước, lấy tù binh làm lao động khổ sai, sau đó lại giết tù binh làm quân lương…… Ăn thịt người, không phải chuyện hiếm trong lịch sử, huống chi đây lại là đội quân Đột Quyết dũng mãnh. Mà thành trì bị vây khốn hoặc mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106083/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.