Không bao lâu sau Ứng Vô Cữu quả nhiên đi đến, toàn thân vẫn mặc giáp trụ. Hắn tiến vào hành lễ: “Mẫu thân đại nhân.”
Ứng phu nhân mỉm cười: “Sao lại rảnh rỗi trở về vậy? Vừa lúc ta mới có được một bức họa, cho ngươi xem xem.”
Ứng Vô Cữu ở một bên nói: “Đột Quyết bị đánh lùi, Ô Tác Khả Hãn còn mất một đứa con trai, hiện giờ đang co đầu rút cổ muốn chấn chỉnh sĩ khí. Hài nhi áp giải quân bị trở về, vừa lúc thăm mẫu thân luôn. Mẫu thân có bức họa gì vậy? Hài nhi thực ra không hiểu tranh lắm, cũng không biết thưởng thức thế nào……” Lời còn chưa dứt thì hắn đã nhìn thấy Ứng phu nhân mở ra một bức họa, trong hình lại chính là mình. Tuy rằng chỉ có vài nét ít ỏi nhưng bức họa đã thâu tóm được thần thái và đặc điểm của hắn khiến hắn không khỏi đỏ mặt lên: “Đây là ai vẽ vậy? Chẳng lẽ là mẫu thân vẽ?”
Ứng phu nhân vui mừng nói: “Cũng không phải là ta, ta không giỏi vẽ chân dung. Phụ tử các ngươi hàng năm ở bên ngoài, lưu lại bức họa cho ta cũng không tồi…… Đáng tiếc…… Lưu không được người vẽ bức họa này.” Trêи mặt bà nổi lên sự tiếc nuối.
Ứng Vô Cữu nhìn bên trêи án thượng còn có một bức họa khác: “Đó là Tần Vương? Vẽ thật giống a.”
Ứng phu nhân cười nói: “Còn không phải, chỉ có kẻ ở chung sớm chiều mới có thể vẽ ra được giống thế này…… Có thể thấy được người vẽ là dùng tình sâu mà vẽ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106082/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.