Có câu nói này của Hạ Nhật Ninh, Thẩm Thất thấy yên tâm rồi.
Thẩm Thất nhìn về phía Phùng Khả Hân và Triệu Văn Văn, thấy họ đang ra vẻ đôi vợ chồng yêu nhau thắm thiết, cô cảm thấy trong lòng rất phức tạp.
Nếu không tận mắt chứng kiến cảnh Triệu Văn Văn hoảng hốt sợ hãi, chắc cô sẽ không dám tin, giữa họ chỉ là hôn nhân chính trị.
Triệu Văn Văn nói người cô yêu là người khác, Phùng Khả Hân nói thứ anh cần là thứ khác.
Hai người họ đùa giỡn bao nhiêu người, khiến họ quay như chong chóng.
Thẩm Thất không muốn đi đánh giá cách làm của họ, thực chất là đúng hay là sai.
Mỗi người đều có quyền lợi lựa chọn cách sống của mình, những người khác không có quyền phán xét.
Và cô cũng không có quyền.
Dù sao Triệu Văn Văn cũng là mẹ nuôi Từ Vân Khê giới thiệu đến, cô ta đã đến trước mặt mình xin giúp đỡ rồi, Thẩm Thất thấy không lý do gì mà mình lại không giúp.
Cho dù Phùng Mạn Luân là sư huynh của mình, cho dù anh ta đối với mình vẫn rất tốt, nhưng làm ngơ trước một người con gái khóc lóc, cô thật sự không làm được.
Những gì mình có thể làm, chỉ có thế mà thôi.
Những việc còn lại, phải xem tạo hóa của họ thôi. 。
Một đoàn người cuối cùng cũng đến nhà hàng, từ xa đã thấy Giám đốc nhà hàng chạy ra nghênh đón rồi.
“Hạ tổng, Phùng tổng, Văn thiếu, Phạm thiếu!” Giám đốc khách sạn cúi người cười chào: “nhị thiếu phu nhân là lần đầu tiên đến? Môi trường ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745141/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.