Chỉ cần chung thành với Thẩm Thất, tâm huyết bao nhiêu năm bỏ ra, sẽ mất trắng.
Tổn thất nghiêm trọng.
Phùng Mạn Luân cầm ly rượu trên tay, uống một hơi hết luôn.
Cho dù anh đưa ra lựa chọn nào, tôi đều sẽ nắm bắt cơ hội này, tôi sẽ cắn anh một cái thật đau, thật đau đấy.
Phùng Mạn Luân lấy ngón tay bóp thật mạnh, chén rượu trong tay lập tức bị anh bóp vỡ.
Phùng Mạn Luân vứt thật mạnh, đập luôn cái chén lên tường, quay đầu bỏ đi!
Anh cũng cần lập tức bố trí người!
Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi vừa lên máy bay, Tiểu Đông đã truyền tin đến: “Tổng tài, khoảng 5 tiếng sau chúng ta sẽ hạ cánh, đối phương đã cho người ra sân bay nghênh đón rồi.”
Hạ Nhật Ninh hỏi: “cô ta vẫn không nói là muốn gì sao?”
Tiểu Đông trả lời: “cô Kaiser vẫn kiên quyết nói, chờ anh đến rồi mới nói.”
Văn Nhất Phi vẻ mặt khỏ hiểu: “vô lý thật! Thời gian trước chẳng phải chúng ta hợp tác rất tốt sao? Chúng ta vất vả lắm mới đẩy họ lớn mạnh đến mức này, giờ họ lai cắn lại chúng ta, có phải là quá nôn nóng không?”
Hạ Nhật Ninh gõ những ngón tay lên bàn, phát ra tiếng bục bục rất đều, từ tốn trả lời: “tôi có cảm giác, chúng ta sắp đối mặt với một rắc rối. Không biết quân át chủ bài của họ là gì, chúng ta sẽ không có cách ứng phó.”
Văn Nhất Phi nheo mày nói: “chúng ta đã đầu tư quá nhiều vào quốc gia này.”
“Đúng thật là quá nhiều.” Đôi mắt phượng của Hạ Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745142/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.