Lời của Trần Chí Khuê vừa nói xong, mọi người xung quanh đồng thời nhìn về hướng Thẩm Thất.
Ấy chà, đừng nhìn người ta là kẻ thô kệch, diễn tả cũng khá là thích hợp!
Cô gái này trông thật xinh!
Cũng đúng thật là tinh tế, mỏng manh yếu đuối!
Thẩm Thất bình tĩnh trả lời: “Ừm, tôi rất vui vì anh nhớ tôi.”
Trần Chí Khuê đối với người nhỏ nhoi tinh tế, cứ mang theo một phần cẩn thận thận trọng, cả nói chuyện cũng mang theo ý đó.
“Cô xinh đẹp thế kia, muốn quên cũng khó.” Trần Chí Khuê chính là người thô kệch, nói chuyện rất thẳng thắn.
Sau khi Trần Chí Khuê nói xong, liền bày tỏ lòng thủy chung với Lưu Nghĩa: “Nhưng, tôi thích kiểu người như Tiểu Nghĩa. Cô nhỏ nhắn tinh tế, tôi sợ sẽ làm hỏng! Vẫn là như Tiểu Nghĩa vậy cứng cỏi hơn!”
Phụt~mọi người xung quanh đều bật cười ra tiếng!
Cả anh cảnh sát chỉ huy cứu hộ cũng phá công, trực tiếp quay người sang cười.
Thẩm Thất và Lưu Nghĩa nhìn nhau, đồng thời hết cách mà lắc đầu.
Đều nói đầu óc ngu si,tứ chi phát triển.
Khi xưa họ chưa tin.
Thì ra trên thế giới này, đúng thật là có sinh vật như thế.
Thẩm Thất thanh giọng nói: “Ừm, điều này tôi biết. Tôi muốn nói chuyện với anh, có được không?”
Trần Chí Khuê do dự một lát: “Được.”
Cô gái yếu ớt thế kia nói chuyện cùng anh ta, anh ấy rất không tiện từ chối.
“Vậy đi, tôi vào thẳng chủ đề.” Thẩm Thất mở miệng nói: “Anh có phải là từ nhỏ đã bắt đầu luyện quyền anh? Khi đó cùng anh luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745140/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.