Hạ Nhật Ninh cười khổ một lúc: “Bà nội à, Lam Lam là em gái cháu mà!”
“Nhưng mà cô ta không phải họ Hạ!” Hạ lão phu nhân tiếp tục hừ lạnh: “Ta không có một đứa cháu gái như thế!”
Hạ Nhật Ninh bất đắc dĩ: “Bà nội à, có phải bà không yên lòng về lần thi đấu này của Tiểu Thất không? Tí nữa cháu gửi đề thi và bài làm của Tiểu Thất cho bà nhé?”
“Đừng có ngắt lời ta.” Hạ lão phu nhân cương quyết nói: “Cháu hiếu thảo với mẹ cháu thì ta không phản đối, có phải cháu không thèm để ý đến người làm bà như ta nữa đúng không?”
“Có trời đất chứng giám, cháu làm sao có gan như thế ạ?” Hạ Nhật Ninh không ngừng thở dài: “Bà nội, bà đừng làm khó cháu. Bây giờ cuộc thi đấu mới vừa bắt đầu, chúng ta cứ lặng lẽ theo dõi trước đã. Cháu cũng đã làm quen với ban tổ chức rồi, lần tranh tài này sẽ được xử lý công bằng, tuyệt đối không ai dám âm thầm làm rối loạn kỷ cương đâu ạ!”
“Hừ, thế thì còn tạm được.” Giọng nói của Hạ lão phu nhân hơi hòa hoãn lại một chút, bà nói: “Được rồi, ta cũng không còn chuyện gì nữa. Ta chỉ muốn nhắc nhở cháu rằng không được bênh vực cái cô Thôi Nguyệt Lam kia!”
“Dạ dạ dạ, tuyệt đối không ạ! Cháu cam đoan sẽ không!” Hạ Nhật Ninh vội vang bảo đảm.
Cúp điện thoại xong, Hạ Nhật Ninh vô cùng sáng suốt mà đưa điện thoại cho Tiểu Xuân: “Nếu không có chuyện gì đặc biệt khẩn cấp thì cứ nói là tôi không ở đây!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744771/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.