Cố Thành Kiêu đi lên trước, chống một tay 3lên bàn, nhìn Sở Mặc Phong bằng ánh mắt s2ắc bén, rồi lại nhìn sang Lâm Duy Nhất: “5Cả hai đã nói chuyện xong chưa? Nói xong 4rồi thì để tôi dẫn nó đi.”
Lâm Du0y Nhất sợ không dám lên tiếng, trước đây cô ta đã biết Cố Thành Kiêu lợi hại, nhưng dáng vẻ hiện giờ của anh càng làm cô ta sợ hơn.
Cô ta gật đầu như giã tỏi: “Nói...
nói xong rồi.” Cố Thành Kiêu trừng mắt nhìn Sở Mặc Phong, “Nói xong rồi thì đi theo chú.” Thế là, hai chú cháu hiên ngang ra khỏi nhà hàng trong ánh mắt e ngại của Lâm Duy Nhất và ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.
Nhân viên đón khách đứng ở cửa ra vào còn chứng kiến Sở Mặc Phong nở nụ cười lơ đãng.
Xuống lầu, Sở Mặc Phong cười vang, “Chú Hai, chú diễn giỏi thật!”.
Cố Thành Kiêu trầm mặt nhìn cậu chằm chằm: “Chơi vui lắm hả?” Sở Mặc Phong ngưng cười, lập tức trở nên cẩn trọng, “Chơi không vui.” Lúc này, Cố Thành Kiêu thay đổi sắc mặt, oán trách: Sau này gửi định vị thì làm ơn gửi chính xác một chút, khách sạn này đâu chỉ có một nhà hàng, hại chủ tìm mệt muốn chết.” Sở Mặc Phong thở dài, “Cháu cam đoan sẽ không có lần sau.” Cố Thành Kiêu: “Chuyện này không tới lượt cháu ra mặt.
Lâm Thiển ngốc, cháu cũng ngốc luôn sao?” Sở Mặc Phong tỏ ra mờ mịt, không hiểu chủ Hai đang nói gì.
“Trước khi gọi điện cho cháu, chú đã hỏi ba VỢ chú rồi.
Ông ấy đã gặp Lâm Duy Nhất một lần vào buổi trưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854166/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.