Ngay tối hôm đó, Triệu Húc Nghiêu gọi điện thoại tới, Lâm Thiển nghĩ thầm, nhất định là Phạn Phạn đã cho anh số điện thoại của cô.
“Alo?”
“Xin chào, Tổng giám đốc Lâm, tôi là Triệu Húc Nghiêu”
“Chào anh, gọi tên em là được rồi.”
“Được, Lâm Thiên, bây giờ em có rảnh không? Anh gọi đột ngột thế này không biết có làm phiền em không?” Dựa theo tình tiết của một kịch bản nào đó, đáng lẽ Lâm Thiên phải đáp lại một câu “Rảnh”. Nhưng cô cố tình đi ngược lại với nội dung: “Em phải tắm cho hai đứa con, sau đó phải ngủ với chúng. Cơ bản thì toàn bộ thời gian buổi tối đều thuộc về bọn trẻ.”
Bên kia đầu dây điện thoại yên tĩnh một hồi, Lâm Thiển thầm nghĩ chắc có hiệu quả! Rất nhiều người nói con của cô là con chồng trước, trên cơ bản, bọn chúng trói buộc tương lai của cô. Nhưng cô lại cảm thấy hai đứa chính là tấm khiên của cô. Cho dù người khác có ý gì với Lâm Thiển, vừa nghe thấy hai đứa con thì đã lập tức chạy mất dép.
Đúng lúc Lâm Thiên đang định cúp máy, Triệu Húc Nghiêu mở miệng đề nghị: “Vậy ngày mai anh đón em và bọn trẻ đến nhà trẻ nhé.” “...” Đến phiên đầu óc Lâm Thiên trì trệ, kịch bản gì thế? “Anh thêm em vào WeChat rồi, em thấy chưa?”
“Vậy sao... Em ở nhà toàn chơi với mấy đứa bé, ít khi xem điện thoại.” “À, thể khi nào rảnh thì em nhớ đồng ý kết bạn nhé.”
“Chuyện này...” Lâm Thiển đang suy nghĩ lý do từ chối, Triệu Húc Nghiêu đã nói tiếp: “Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853670/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.