Xe Cổ Đông Quân đỗ ngay tại trạm xăng của giao lộ, vì phải xếp hàng chờ cho nên mới mất một chút thời gian.
Ai ngờ vừa đổ đầy xăng thì đã nhìn thấy Lâm Du.
“Mau tới đó xem.” Anh gấp gáp nói, mắt dõi theo bóng lưng Lâm Du đang chạy về hướng quốc lộ. Tài xế giẫm chân ga, tăng tốc độ, vội vã đuổi theo sau. Từ xa, anh nhìn thấy Lâm Du cứ cắm đầu chạy về trước. Cô dùng tay lau mặt, dường như đang khóc.
Tim anh chợt thắt lại. Cô chạy từ trong nhà ra, chẳng lẽ vì chuyện của Tổng Đình Uy mà bị người nhà trách mắng?
Trước kia anh cũng từng nghe qua chuyện liên hôn của nhà họ Tống và nhà họ Lâm.
Ngay trong đêm đính hôn, Tống Đình Uy đã tằng tịu với bạn thân của Lâm Tiêu. Chẳng những nhà họ Lâm không từ hôn mà ngược lại còn đẩy hôn lễ lên sớm hơn. Như vậy xem ra nhà họ Lâm rất mong đợi được kết thông gia với nhà họ Tống.
Bây giờ Tống Đình Uy bị Lâm Du đánh, anh ta lại là con trai duy nhất của nhà họ Tống, rất có thể nhà họ Tống giận cá chém thớt trút giận vào nhà họ Lâm, hoặc có lẽ đã ảnh hưởng đến hôn sự của hai nhà.
Cố Đông Quân phân tích trong đầu. Nếu anh đoán không làm thì chắc chắn nhà họ Lâm đã trách mắng Lâm Du. Nghĩ vậy anh càng thêm lo lắng. Trong chốc lát, xe đã đuổi kịp Lâm Du. Lâm Du cũng đã chạy mệt, cô lệ từng bước nặng nề. “Lâm Du tiểu thư.” Tài xế xuống xe gọi cô. “Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853442/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.