“Những lời nhắc nhảm nhí này không cần nói ra, dù thế nào tôi cũng không bỏ mặc cô ấy được.”
“Tôi hiểu. Lão Đại, việc sinh hoạt hàng ngày chung với chị dâu thì không sao cả, tiếp xúc thông thường cũng có thể. Thế nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở anh, cuộc sống vợ chồng nhất định phải hạn chế, tuyệt đối không quan hệ trong ba tháng này”
“Không được, như thế sẽ khiến cô ấy nghi ngờ”
“Vậy chi bằng nói sự thật cho cô ấy biết luôn”
“Nói cái gì mà nói, chẳng phải đã uống thuốc chống phơi nhiễm rồi sao, nhất định sẽ không có chuyện gì, tối không muốn cô ấy phải bận tâm”
Ninh Trí Viễn thở dài, chỉ có thể khuyên giải: “Vậy anh nhất định phải sử dụng các biện pháp dự phòng. Đây không phải chuyện đùa, thuốc kháng cũng không đảm bảo được một trăm phần trăm xác suất không bị lây nhiễm”
“Nhưng cũng không chắc chắn một trăm phần trăm cô ấy đã bị phơi nhiễm, đúng không?”
“Được rồi lão Đại, tôi biết không cần được anh. Nhưng anh tuyệt đối phải nhớ cho chị dâu uống thuốc đúng giờ. Thuốc kháng virus có tác dụng phụ làm buồn nôn. Trong vòng một tháng, tuần nào cũng phải làm xét nghiệm máu. Trên cơ bản, khả năng nhiễm có thể bị loại trừ sau một tháng, nhưng hết ba tháng thì phải kiểm tra lần cuối”
“Được.”
“Anh phải lý trí một chút, chuyện gì cần cẩn trọng thì nhất định phải chú ý”
“Biết rồi”
Nói chuyện với Ninh Trí Viễn xong, Cố Thành Kiêu gọi thêm mấy cuộc điện thoại báo bình an. Anh còn cố ý gọi cả Lâm Du.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853342/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.