Nôn xong, dạ dày nhẹ nhõm nhưng vẫn đói. Cố Thành Kiêu múc nửa bát cháo, đút từng thìa cho cô ăn. Cô biến hình thành con sâu lười ngồi im há miệng chờ thức ăn.
Buổi chiều Cố Thành Kiêu đưa Lâm Thiển đi dạo siêu thị, vẫn nắm tay cô một phút không buông.
Cố Thành Kiêu phong độ ngời ngời, đi đến đâu tỏa sáng đến đó, không khỏi thu hút ánh mắt người khác. Lâm Thiển đi cùng anh có cảm giác như bị chiếu tướng từ bốn phương tám hướng.
“Cố Thành Kiêu, toát cả mồ hôi tay rồi, anh đừng lôi kéo nữa được không?”
“Gọi anh là gì?”
“Gọi tên đó, không lẽ anh không phải tên Cố Thành Kiêu sao?”
“Anh nghĩ đến lúc em gọi anh cho đứng đắn rồi đấy”
“Thủ trưởng? Thiếu gia? Lão Đại?”
Cố Thành Kiêu biết cô cố ý, tay khoác ngang lưng cố ép vào ngực mình, sau đó cố hôn cô qua hai lớp khẩu trang.
“Đừng có làm loạn được không, ở nơi công cộng thế này có bao nhiêu người nhìn... Được rồi được rồi, em nhận thua, ông xã, ông xã...”
Cố Thành Kiêu hài lòng gật đầu, còn nghiêm túc dặn: “Từ nay về sau phải gọi anh như vậy, biết chưa?”
Nửa mặt Lâm Thiển ẩn dưới khẩu trang, chỉ lộ ra cặp mắt đen to như hai hạt nhân. Mắt cổ chợt lóe lên đảo một vòng, “Cố... A!”
Mới mở miệng, Cố Thành Kiêu đã cắn có một cái, cách hai lớp khẩu trang mà anh cũng cắn được thật quá hung bạo.
“Nếu không muốn bị phạt thì sau này phải chấp hành nghiêm chỉnh. Lần đầu vi phạm còn phạt nhẹ, phạt mãi không sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853343/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.