Tin tức nhiều đến choáng đầu, ta nhất thời không biết nên nghĩ gì trước.
Thì ra, Thẩm Ý không phải tiểu thư sa cơ lỡ vận nào cả.
Nàng chính là tài nữ lừng danh kinh thành, đích trưởng nữ của Thẩm Thái phó.
Mà cha ta, cũng chẳng đơn thuần là thổ phỉ.
Người từng là giáo úy nơi biên cương, chỉ vì đắc tội quyền quý, cũng chính là phe cánh của Thẩm Thái phó mà bị bức đến bước đường cùng, phải chạy trốn lên núi làm thổ phỉ.
Hồng Trần Vô Định
Đây… đây chẳng phải là oan gia ngõ hẹp sao? Ta bỗng nhớ tới mấy tuồng hí kịch từng xem, tình huống này gọi là thế gia t.ử địch.
Thế thì ta với cái vị tiểu cữu cữu kia, chẳng phải vừa gặp mặt đã phải đỏ mắt tương tàn rồi sao?
Thẩm Ý bước lên ngăn cản Thẩm Tòng Văn đang nổi cơn thịnh nộ.
Nàng lạnh lùng nói:
"Câm miệng! Nếu không nhờ Diêm Thiết Sơn cứu, ngươi đã sớm c.h.ế.t dưới đao của Man tộc. Nếu không nhờ núi Thương Ngô này thu nhận, ta đã c.h.ế.t trên đường lưu đày."
Thẩm Tòng Văn không thể tin nổi, nhìn nàng chằm chằm:
"Đại tỷ, tỷ thay đổi rồi. Tỷ vốn cao ngạo nhất nhà, lúc nào cũng khinh thường bọn giang hồ thảo mãng này mà…"
"Cao ngạo có ăn được không?"
Thẩm Ý cắt lời hắn.
"Cao ngạo có thể cứu được những sinh linh đang bị bức đến đường cùng sao? Thẩm Tòng Văn, ngươi mở to mắt mà nhìn đi, cả ngọn núi Thương Ngô này, có bao nhiêu là bách tính phải vì triều đình bất lực, quan lại tham ô, mà rơi vào cảnh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-ca-giang-son-nay-kinh-phu-nhan/5076105/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.