Ba người
Lạc Kì nhìn thấy quần áo Tề Phàm, tròng mắt cứ như sắprớt ra đến nơi!
Thắt lưng nhỏ màu xanh đáng yêu, chiếc váy ngắn màuvàng mê người, tóc ngắn bên trên còn điểm chiếc cặp nhỏ, cô xác định là muốndẫn con đi thế giới biển hay là đi viện trợ giao tế thế!
Thiên Ân là người đầu tiên xuống xe, hưng phấn nhảyxuống, bổ nhào vào lòng Tề Phàm.
Tề Phàm ôm lấy con, thẹn thùng le lưỡi.
“Thiên Ân, giống không giống không ?”
“Giống thật, Phàm Phàm giỏi quá, xinh đẹp hệt như NaMỹ.”
Thiên Ân ôm lấy cổ Tề Phàm , khuôn mặt nhỏ vuitới mức đỏ rực.
“Thật thế sao? Thiên Ân thích là được rồi.”
Ôm Thiên Ân, mở cửa sau ra, cô ngồi lên xe.
“Ngồi vào đằng trước đây này.”
Cô làm gì mà phải ngồi xa thế!
“Nơi đó đã có người khác ngồi qua, em ngồi với ThiênÂn ở đây là được rồi.”
Cô trợn mắt, ngồi song song với Thiên Ân xong, chờ anhlái xe.
Lạc Kì nhìn cô qua kính, cô lại nhíu mày trừng mắt cốtình không sợ ánh mắt cảnh cáo của anh.
Ngay lúc tầm mắt hai người giao nhau, Tề Phàm nhìn đànông cô yêu tới tận xương tuỷ, cho dù hai người ngồi xa như vậy, cô vẫn cảm giácđược nhịp thở của anh.
Không phải cô không biết anh ở cùng một chỗ với TươngHân, lại còn không thể kìm nén vì anh không để ý, cô không khỏi thầm mắng mìnhthật là ngốc!
Tuy anh lái xe nhưng ánh mắt cũng không ngừng nhìn lạiđằng sau.
Thiên Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378823/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.