Giữ không được
Chậm rãi ăn xong đã là gần buổi trưa .
Khi cô gọi cho Hàn Phi, anh cũng đang ăn cơmtrưa với thiên sứ.
“Phi Phi, sao sáng nay anh không gọi điện thoại đánhthức em?”
“Biết tối qua em hẳn ngủ không tốt nên để em tự tỉnhvậy.”
Sự thật sáng nay là như vầy: Sáng thì thiên sứ vẫnluôn ầm ĩ, không cho Hàn Phi ra khỏi giường, Hàn Phi bị anh ta chọc nên nóngnảy đặt anh ta ở dưới thân hung hăng hành gia pháp một tí và từ bỏ việc địnhlàm luôn.
Cứ như vậy, như vậy nên bọn họ dậy cũng muộn ……
Đợi bọn họ đón Tề Phàm tới Gia Thượng đã là hai giờchiều, mông ngồi còn chưa nóng đã bị Lạc Kì gọi vào văn phòng.
Lạc Kì một cái chớp mắt cũng không thèm, anh chỉ chămchăm vào Tề Phàm, Hàn Phi , thiên sứ ăn ý phối hợp ngồi ngoài tầm mắt anh.
Cô gái trước mắt anh, không ý gì tứ tự giác chọc giậnanh giờ lại như người không làm gì dửng dưng ngồi đối diện anh.
Anh vừa rồi khẩn trương, lo lắng, sợ hãi hiện tại lạitrở nên buồn cười.
Anh nghĩ đến anh tối hôm qua dọa cô ! Nghĩ đến cô tứcnên không chịu tới Gia Thượng! Nghĩ đến sẽ không còn được gặp lại cô !
Nhưng cô vừa rồi nói gì đó! Cô tới muộn!
Anh chết tiệt chỉ bởi vì cô tới muộn, mà như thằngngốc cái gì cũng không làm, bỏ hẹn với Tương Hân, bỏ tất cả hoạt động của cảbuổi sáng chỉ đề chờ cô đến muộn!
“Lạc Kì, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378821/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.