Tề Phàm xoay người, cẩn thận đóng cửa lại, sắc mặt khógần với Lạc Kì.
“Anh lại muốn gì nữa!”
“Nói, về sau em sẽ nghe lời anh, không chụp mấy kiểuquảng cáo vớ vẩn kiều này nữa!”
“Anh thần kinh!”
Không muốn để ý tới anh thêm, Hàn Phi và thiên sứ đã ởdưới lầu chờ cô , cô không có thời gian cũng không có tâm tình đùa giỡn với anhở đây, ngày mai cô còn có việc!
“Tề Phàm, em mau đồng ý với anh đi!”
“Lạc Kì, anh dựa vào cái gì! Là chồng cũ, hay là dựavào anh là ông chủ?”
“Tôi cho là lấy thân phận gì cũng được nhưng anh sẽkhông có quyền cũng không có tư cách quản tôi, đây là chuyện của tôi, chả lienquan gì tới anh cả!”
Dùng sức gạt tay anh ra, lúc trước vì xúc động quá, côđã phải rời khỏi nơi này, cô không muốn để anh nhìn thấy sự yếu đuối của mình.
Hai lần bị cô gạt ra, trong lòng Lạc Kì dấy lên mộtngọn lửa giận vô danh, dưới cơn thịnh nộ, anh bất chấp kéo cô lại, vây cô giữaanh và bức tường.
“Không liên quan tới anh! Sao lại không lien quan tớianh? Hả? Là nơi này? Hay là nơi này?”
Bàn tay anh to không ngừng dao động trên người cô,không có âu yếm, chỉ là phẫn nộ, bị lửa giận dẫn dắt anh hôn cũng dùng sức.
“Buông! Lạc Kì, anh có nghe không!”
Liều mạng giãy dụa, anh lại không chút thả lỏng, sợđánh thức người khác, Tề Phàm đỏ hồng mắt, cắn mạnh lên đầu vai anh.
Anh bị đau, thét lớn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378818/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.