Nhìn thấy Tề Phàm đứng trước cửa nhà mình, Lạc Kì nhíumi.
“Đến đây rồi sao không đi vào?”
“Em tới tìm anh, có chuyện muốn nói với anh.”
“Sao thế, lại còn một hộp à?” Anh cười rất mờ ám.
“Không phải, không còn nữa, bởi vì không cần nữa rồi.”
Tề Phàm cười duyên trả lời.
“Hả, thế là chuyện gì.”
Anh có chút thất vọng, sưng xỉa, thế nhưng chỉ nhìnthấy cái liếc mắt của cô một cái, đã bắt đầu hưng phấn, cô gái này có làm phéptrên người anh sao?
“Lạc Kì, anh phải bình tĩnh, nghe em nói này.”
“Em làm anh hồi hộp đấy, có chuyện gì nói mau, anhđang chết đói đây, hay là em và anh cùng ăn cơm đi, vừa ăn vừa nói.” Miệng thìnói tay thì lôi kéo cô vào cùng anh.
“Không được, nói xong, em sẽ đi.” Giữ chặt anh, để anhdừng bước.
“Được rồi, em nói mau đi.”
“Lạc Kì, em mang thai rồi!”
“Tề Phàm, trò đùa này, tuyệt không buồn cười đâu đấy.”
Lạc Kì nheo mắt, lườm cô một lúc, cô gái này, tốt nhấtlà nên bảo em đang đùa!
“Em nói em-mang-thai-là-con-anh !”
“Tề Phàm, anh nhớ rõ, chúng ta đều phòng hộ mà.”
Vẻ mặt của anh, rõ ràng viết chữ nguy hiểm, nếu TềPhàm thông minh, nên thức thời rời đi.
Nhìn cô hơi cong môi, Lạc Kì chợt thấy cơn gió lạnhvút qua.
“Em có dính líu tới việc này.”
Không phải nghi vấn, mà là khẳng định.
“Đúng, em muốn tìm cách chiếm lấy anh, nên đã động tayđộng chân, giờ anh đã đoán được, vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378773/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.