Kết hôn [1]
Đứng ở nơi nằm phía kia địa cậu, cầm tờ giấy kết hôntoàn tiếng anh, lòng Tề Phàm tràn đầy tư vị rối rắm.
Rốt cục,cô đã lấy được Lạc Kì !
“Sao thế, không vui à? Đây chẳng phải là thứ cô muốnsao?”
Lạc Kì lạnh lùng hỏi cô.
Biểu cảm trên mặt anh biểu tình, tuyệt đối không phảido vui vẻ. Sao thế, cảm thấy ủy khuất? Cô muốn gì, anh đã cho tất, cô còn muốnnhư thế nào nữa?
Vì vừa mới được mười tám tuổi, hai người không thể ởđăng ký kết hôn trong nước. Tề phàm sớm lường được điểm này, nên đến Mĩ đăngkí. Lạc Kì đối với yêu cầu của cô cũng rất có lợi.
Thứ nhất, kết hôn có thể, nhưng, với người ngoài haingười sẽ giữ mồm giữ miệng, trừ người nhà bên nội bên ngoại, còn không thể tiếtlộ với người ngoài.
Thứ hai, vì Tề Phàm đã mang thai, phải tạm thời ở lạibên này, chờ sinh xong đứa nhỏ sẽ về nước.
Thứ ba, Tề Phàm không được can thiệp sinh hoạt cá nhâncủa Lạc Kì, kể cả việc nhỏ hay lớn, không được nhiễu việc. Nhưng lại phảinghiêm khắc theo đức hạnh người vợ, cụ thể phải tam tòng tứ đức.
Thứ tư, như Lạc Kì cần, Tề Phàm phải đáp ứng vô điềukiện: thực hiện nghĩa vụ người vợ.
Thứ năm, không có hôn lễ, không có rượu mừng, không cótuần trăng mật.
Nếu Tề Phàm có thể làm điều này, liền kết hôn.
Nhìn Tề Phàm không chút do dự ký tên lên hiệp ước chảcó gì là công bằng, Lạc Kì nheo mắt, một bên khóe miệng giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378776/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.