Bị hành hung ở trên giường, Tề Phàm đau đớn thét lớnmột tiếng, ôm cái gáy, trừng mắt với anh. Xem ra, anh thật sự tức giận, mộtchút cũng không thương hoa tiếc ngọc.
“Cởi quần áo!”
“Em không muốn không được à?. Hơn nữa, em nói rồi hômnay em không có tâm tình!”
Cô còn trêu chọc anh, anh tức giận xông tới kéo rácháo sơmi của cô, lột váy ngắn cô lên tới thắt lưng, thô bạo hôn lên.
“Không tâm tình? Anh lập tức cho em có tâm tình!”
Tề Phàm chân uốn như rắn quấn chặt thắt lưng anh, cườiđến yêu mị.
“Lạc Kì, mấy ngày này, anh có nhớ em không?”
“Em nghĩ là có à?”
Vẻ khinh thường hất về phía cô, không một chútche dấu.
“Ôi, rõ lạnh lùng.” Cô phẫn nộ quay sang, tuy đã cónghĩ tới, nhưng khi nghe chính anh nói ra, vẫn có chút bi thương, từ từ nhắmhai mắt, mặc anh cắn cắn da thịt mịn màng bên gáy.
Thấy cô nhắm mắt lại, Lạc Kì dỡ vè lãnh khốc ngụytrang xuống, ánh mắt trở nên dịu dàng.
Có nhớ chăng? Anh chả nhớ sắp điên rồi. Về nước lâunhư vậy, mặc dù có thời điểm thấy cần, nhưng anh cũng chưa từng thấy phải bắt buộcđi tìm một bạn gái cố định.
Nhưng một lần điên cuồng với Phàm Phàm đó làm cho anhcảm thấy, có lẽ, cũng nên tìm một người bên mình. Một tháng qua, anh tiếp xúcvới nhiều phụ nữ như vậy, không một ai có thể gây cho anh loại rung động thếnày. Cảm giác này làm cho anh thực căm tức, thân thể đau đớn làm cho anh thứctrắng đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378769/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.