“Phàm Phàm, mấy ngày nay cậu bận việc gì vậy?Đến cái bóng của cậu tớ cũng bắt không được, buổi tối sang nhà tớ ăn cơm đi.”
“Được, bảo mẹ chuẩn bị hai phần nhé, giờ tớ có thể ănđây.”
“Phàm Phàm, cậu bị sốt à? Tớ thấy mười lần trả lời, chin lần nói giảm béo, hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây à, à không, chắclà tiên hạ phảm?”
“Đừng xía vào!”
“Mặc kệ cậu, tối đến sớm một chút nhé.”
“Được, đến lúc đó gặp.”
Lúc Trác Thất gọi điện thoại tới, Tề Phàm còn chưa tanhọc, tắt điện thoại, nghĩ, cô và Lạc Kì đã tách nhau một tháng rồi, xem ra, đâylà thời điểm nên quấy rầy anh một chút, óc vừa hoạt động, cô nhắn cái tin luôncho anh.
“Nếu em nói, còn một hộp nữa, anh có đến không?”
Vậy mà làm Lạc Kì thất thần lúc mười hai giờ! Lạc Kìhít sâu, lấy điện thoại ra thật mạnh nhưng đặt trên bàn, sợ tới mức người trongphòng không ai dám lên tiếng.
Ông chủ nhỏ từ khi tiếp quản công ty đến nay, khuônmặt luôn chan chứa ánh nắng tươi sáng của nụ cười, hôm nay làm saovậy, vừa rồi còn tốt mà, sao chỉ chớp mắt, nhiều nắng đã thành nhiều mây?
“Việc còn lại các anh sửa trước đi, rồi đưa kế hoạchtôi xem, hôm nay đến đây thôi, các vị đi làm việc đi.”
Phân phó người xong, anh một mình ngồi trên ghế đổitới đổi lui, thật là có chút không thể kiềm chế, chỉ là một cái tin nhắn của TềPhàm thôi mà không khéo đã làm anh tâm thần, muốn xóa cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378766/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.