Trans: Qt + Gg dịch 
Editor + Beta: Cass Panda 
- ---------o0o---------- 
Chiếc áo khoác của Minh Lâu giữ lại được mạng sống của Thanh Từ, nhưng lại không thể ngăn sự tra tấn của Uông Mạn Xuân. 
Khi Thanh Từ tỉnh dậy, cậu đã bị trói trong phòng tra tấn, sau gáy tê cứng, choáng váng, cú đánh kia của Minh Lâu, xuống tay cũng thật ra sức. 
Ở giữa phòng tra tấn, có người đứng trên cầu thang, thay một cái bóng đèn. Thay xong, vác thang bước đi, ánh đèn chói mắt trong không khí đung đưa. 
Trong tầm mắt mờ mịt, bên ngoài có một hàng rào sắt chắn ngang hành lang dài tối đen, Thanh Từ mơ hồ nhìn thấy có hai người đang từ từ tiến lại gần, Uông Mạn Xuân cùng một người què. 
Uông Mạn Xuân nói: "Để ông chướng mắt rồi, người này phải xử trí thế nào mới tốt?" 
Trong cái nghề này, đối với người nào dùng hình phạt nấy, đã là "Quy tắc" cần tuân theo. 
Nạng chống xuống đất, người đàn ông què đứng yên tại chỗ, ánh mắt liếc qua, cười nói: "Ánh sáng rực rỡ chứa bên trong, tư chất tốt lắm. Theo tôi thấy, hay là dùng 'Hóa điệp'(*) đi." 
(* Hóa bướm) 
Giống như rượu, tên càng dễ nghe, càng mãnh liệt hơn. 
Uông Mạn Xuân nghe xong, mở cổng sắt, đi tới trước mặt Thanh Từ. 
Cổ áo sơ-mi của Thanh Từ bị rơi mất một cúc áo, có chút lộn xộn, cô ta đưa tay kéo cho phẳng. Sợi dây trên cổ tay buộc quá qua loa, cô ta cởi nó ra, quấn quanh, một vòng rồi lại một vòng, buộc lại, thắt nút chết. 
"Khi cậu rời Số 76 chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-thanh-dong-nhan-thap-bat-tuong-tong/220027/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.