Tống Nghiên luôn nghĩ người đàn ông trên người mình là Lục Trầm.
Cô vô cùng nhiệt tình, không ngừng hòa hợp, đáp ứng mọi đòi hỏi của Chu Phi Vũ.
Dù trước đây Chu Phi Vũ đã từng qua lại với vô số phụ nữ, anh cũng không khỏi cảm thán một câu: Phụ nữ như Tống Nghiên quả thật rất hiếm gặp.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua.
Nửa tiếng sau, Lục Trầm là người đầu tiên tỉnh lại.
Anh cúi đầu nhìn thấy dấu vết trên người Dư Vãn, không khỏi tự trách mình:
“Vãn Vãn, xin lỗi em, vừa rồi anh thật sự quá mạnh tay để lại nhiều vết đỏ như vậy trên người em, thật xin lỗi.”
“Không sao đâu, vừa rồi anh bị trúng thuốc, em không trách anh.”
Dư Vãn nhẹ nhàng ôm lấy anh.
“Nhưng bây giờ em chẳng còn chút sức lực nào, anh có thể bế em đi tắm trước được không? Sau đó chúng ta thay đồ rồi dọn dẹp căn phòng này một chút.”
Lục Trầm gật đầu.
Anh bế Dư Vãn vào phòng tắm, xả đầy nước vào bồn, rồi đặt cô vào trong đó.
Khoảnh khắc ngâm mình trong nước ấm, Dư Vãn thoải mái nhắm mắt lại.
“Vãn Vãn, ly rượu đó có vấn đề.”
Lục Trầm vừa gội đầu cho cô vừa hồi tưởng lại những gì đã xảy ra trước đó.
Kể từ khi uống ly rượu ấy, đầu óc anh cứ mơ màng. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3745043/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.