“Lục Trầm! Vì một con Dư Vãn, con thật sự muốn chọc mẹ tức c.h.ế.t sao?” Mẹ Lục giận đến mức mất cả kiểm soát.
Bà trực tiếp lấy điện thoại từ trong túi xách ra, mở đoạn video kia và ném thẳng lên bàn trước mặt Lục Trầm.
“Con tự xem đi, Dư Vãn sau lưng con đã làm ra những chuyện tốt đẹp gì. Con vì cô ta mà đối đầu cả gia đình, nhưng cô ta thì sao? Chỉ xem con như một kẻ dự bị thôi.”
Dư Vãn dám chơi bời như vậy khi chưa kết hôn. Nếu cưới về rồi, cô ta còn sẽ lộng hành đến mức nào?
Tống Nghiên liếc nhìn màn hình, kinh hô một tiếng: “Đây chẳng phải là nam nghệ sĩ mà Dư Vãn mới ký hợp đồng gần đây sao? Không lẽ cô ta ký hợp đồng với anh ta chỉ vì…”
Câu nói dang dở nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.
Dư Vãn bề ngoài là ký hợp đồng nghệ sĩ, nhưng thực tế lại giống như đang chọn “tình nhân” trong làng giải trí.
Lục Trầm chỉ liếc qua màn hình một cái, không thèm để tâm. Anh giữ thái độ vô cùng kiên quyết: “Con tin Dư Vãn.”
Vãn Vãn của anh không phải loại người như thế, và cô càng không bao giờ làm những chuyện như vậy.
Mẹ Lục không ngờ bằng chứng đã rành rành trước mặt mà anh vẫn giữ nguyên thái độ này.
“Lục Trầm, chẳng lẽ con nhất định phải bắt quả tang tại trận thì mới chịu tin sao?”
“Mẹ, chẳng lẽ vì một đoạn video mà con phải nghi ngờ người mình yêu?”
Lục Trầm trả lại điện thoại cho bà. “Đoạn video này chứng minh được gì? Dư Vãn thậm chí còn không cho anh ta vào phòng, giữa họ không hề có chuyện gì xảy ra. Con tin vào sức hấp dẫn của mình.”
“Được, Lục Trầm, câu này là con tự nói đó.” Mẹ Lục tức đến mức toàn thân run rẩy.
Bà nghĩ, dù sao Dư Vãn cũng không phải loại phụ nữ an phận. Chỉ cần bà tìm được cơ hội bắt quả tang, lúc đó bà nhất định sẽ chia rẽ hai người.
Còn về phần Tống Nghiên…
Đã mang cô ấy đến đây rồi, bà nhất định phải sắp xếp cho Tống Nghiên làm thư ký của Lục Trầm.
“Nghiên Nghiên, đi với bác. Bây giờ bác sẽ đưa con đi làm thủ tục nhận việc.”
Mẹ Lục cố tình nói lớn trước mặt Lục Trầm, như một lời thách thức.
Lục Trầm cúi đầu tiếp tục làm việc, coi như không nghe thấy gì.
Thái độ này của anh khiến mẹ Lục càng thêm tức giận. Bà phẫn nộ quay người bỏ đi.
Tống Nghiên nhanh chóng theo sau, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
“Bác gái, anh Lục Trầm thực sự sẽ đổi văn phòng sao?”
“Nghiên Nghiên, sao con ngốc vậy chứ?”
Mẹ Lục dừng bước, dùng ngón tay chạm nhẹ vào trán Tống Nghiên, kiên nhẫn phân tích: “Bác để con làm thư ký của nó là muốn tạo cơ hội cho hai đứa. Giờ cả hai làm cùng một công ty, muốn gặp nhau chẳng phải quá dễ dàng sao?”
Lục Trầm không thể nào ngày ngày ngồi lì trong văn phòng.
Anh sẽ phải ra ngoài họp, gặp khách hàng hoặc thậm chí là xuống căn-tin ăn trưa.
Những lúc đó đều là cơ hội để “tình cờ gặp gỡ”.
Cho dù Lục Trầm có không thích Tống Nghiên đến đâu, anh cũng không thể công khai làm cô bẽ mặt trước mặt đông đảo nhân viên.
“Hơn nữa, con là vị hôn thê của Lục Trầm. Vậy thì con phải có khí thế của một vị hôn thê để toàn bộ nhân viên đều biết ai mới là nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Lục.”
Nghe mẹ Lục nói, Tống Nghiên như bừng tỉnh.
Cô gật đầu thật mạnh: “Bác gái yên tâm, con nhất định sẽ làm được. Dư Vãn căn bản không đáng lo.”
Hiện tại Lục Trầm cố chấp muốn ở bên Dư Vãn chẳng qua chỉ vì chưa hết cảm giác mới mẻ mà thôi.
Đợi cảm giác đó qua đi, anh nhất định sẽ quay về gia đình, nghe theo lời mẹ và kết hôn với cô.
Mang theo niềm tin mãnh liệt ấy, Tống Nghiên bước vào phòng nhân sự. Có mẹ Lục đứng ra lo liệu, thủ tục nhận việc của cô nhanh chóng được hoàn tất. Chưa đầy mười phút, cô đã chính thức trở thành một thành viên của Tập đoàn Lục Thị.
…
Trong đoàn làm phim.
Sau khi hoàn thành cảnh quay bữa sáng, đoàn phim có hai tiếng để tự do hoạt động. Tại phòng nghỉ, Tư Niệm đang thảnh thơi nghỉ ngơi thì bất ngờ nhận được một cuộc gọi lạ.
“Cô Tư, tôi có một vụ làm ăn không biết cô có hứng thú không?” Giọng nói của ông Tống từ đầu dây bên kia truyền tới.
Tư Niệm khẽ nhíu mày, đáp lại lạnh nhạt: “Tôi sẽ cho ông số của người quản lý, có gì ông cứ bàn bạc với anh ấy. Những việc này đều do anh ấy phụ trách.”
“Chuyện này tôi chỉ có thể trực tiếp nói với cô Tư mà thôi. Tôi mong trong quá trình quay phim sắp tới, cô có thể giúp đỡ Tống Điềm Điềm một chút.” Ông Tống không quanh co mà đi thẳng vào vấn đề.
Nghe vậy, sắc mặt Tư Niệm lập tức trở nên lạnh lùng đáng sợ.
Cô ngay lập tức liên tưởng đến phản ứng của Trần Phong ngày hôm qua.
Khi đó, cô đã cảm thấy điểm số có điều bất thường. Nhưng không nghĩ theo hướng này, chỉ cho rằng người hát không hiểu gì về vũ đạo.
Bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ.
Hóa ra nhà họ Tống đã hối lộ Trần Phong trước, giờ lại muốn mua chuộc cô. Ba vị đạo diễn, nếu mua chuộc được hai người, chẳng phải Tống Điềm Điềm sẽ chắc suất vô địch?
“Tôi không biết ông là ai, nhưng tôi có thể nói rõ ràng với ông rằng tôi không thiếu tiền và càng không bao giờ nhận số tiền bất lương như vậy.” Tư Niệm thẳng thừng từ chối.
Trong giới vũ đạo, địa vị của cô rất cao. Không ngoa khi nói rằng chỉ cần cô muốn, cô có thể bước lên bất kỳ sân khấu nào trong nước.
Hơn nữa, cô còn có ba anh trai yêu thương hết mực, luôn coi cô như bảo bối. Họ thường xuyên nhét tiền cho cô, đến mức cô không nhận cũng không được.
Tiền trong tay cô nhiều đến mức tiêu không hết, làm sao vì mấy lời của ông Tống mà d.a.o động được?
“Cô Tư đừng vội từ chối. Ngoài tiền ra, nếu cô cần thứ gì khác, tôi cũng có thể đáp ứng.” Giọng ông Tống trở nên mềm mỏng, mang theo ý dò xét.
Nhưng Tư Niệm đã hoàn toàn mất kiên nhẫn. Cô lạnh lùng cảnh cáo: “Tốt nhất ông nên từ bỏ ý định này đi. Nếu còn dám quấy rầy tôi, đừng trách tôi phanh phui chuyện này ra.”
Hiện nay, cư dân mạng cực kỳ không dung thứ cho chuyện đi cửa sau.
Huống hồ, Tống Điềm Điềm chỉ là một người mới, không có lượng fan hâm mộ lớn để đứng ra bảo vệ. Một khi scandal này lộ ra, cô ta sẽ phải rời khỏi giới giải trí ngay lập tức.
Ông Tống hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề, không dám dây dưa thêm mà vội vàng cúp máy.
Tư Niệm ban đầu định trực tiếp báo việc này cho đạo diễn Từ nhưng cô không có chứng cứ Trần Phong nhận hối lộ. Chỉ dựa vào cuộc điện thoại vừa rồi cũng không thể hoàn toàn lật đổ Tống Điềm Điềm.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô quyết định gõ cửa phòng của Dư Vãn ở bên cạnh.
“Cô Tư tìm tôi có chuyện gì không?” Dư Vãn vừa nghe tiếng gõ cửa đã vội vàng ra mở.
Tư Niệm bước vào phòng, kể lại cuộc điện thoại vừa rồi: “Cô Dư, Tống Điềm Điềm đi cửa sau. Họ đã hối lộ Trần Phong. Để đảm bảo công bằng, tôi nghĩ chúng ta nên hạ điểm của cô ấy xuống một chút.”
Dù sao điểm số sẽ lấy trung bình, nếu hai người họ chấm thấp. Còn Trần Phong chấm cao thì cuối cùng điểm số trung bình cũng không cách biệt nhiều so với thực lực thực tế của Tống Điềm Điềm.
Dư Vãn đồng ý ngay.
Đạt được mục đích, Tư Niệm cũng không nán lại lâu.
Sau khi tiễn cô ra về, Dư Vãn dự định xem phim nhưng điện thoại của Lục Trầm đã gọi tới trước.
Trong giọng nói của anh đầy vẻ oán trách: “Vãn Vãn, tối qua anh không ngủ được, cả đêm chỉ nghĩ đến em. Thế mà em lại ở đoàn phim thân thiết với người đàn ông khác.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]