Cảm nhận được ánh mắt từ phía sau, Dư Vãn nghi hoặc quay đầu lại.
Nhân viên trong công ty lập tức thu lại ánh nhìn, giả vờ bận rộn làm việc, nhưng động tác lại lộ rõ vẻ luống cuống, thiếu sót khắp nơi.
Dư Vãn không nhịn được cười, nhẹ nhàng chạm vào cánh tay của Lục Trầm.
“Nhìn kìa, họ không thể giữ nổi bình tĩnh nữa rồi.”
Lục Trầm thờ ơ, nhưng lại nắm c.h.ặ.t t.a.y Dư Vãn hơn.
“Anh chỉ hận không thể nói với cả thế giới rằng em là bạn gái của anh.”
Mặt Dư Vãn nóng bừng, hiếm khi nghe thấy Lục Trầm nói những lời tình tứ ở nơi đông người như vậy.
Hai người cùng đến nhà hàng, đó là một nhà hàng trên tầng thượng của một tòa cao ốc, khung cảnh đêm bên ngoài thật lộng lẫy.
Ánh mắt của Dư Vãn nhanh chóng bị cảnh đẹp cuốn hút.
Đến khi hoàn hồn, cô nhận ra một chiếc vòng cổ đính ngọc dạ quang xanh lam đã được đặt trước mặt.
Dư Vãn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cẩn thận cầm chiếc vòng lên.
“Đẹp quá! Anh mua từ bao giờ vậy?”
Khóe môi Dư Vãn không ngừng cong lên, cô cầm chiếc vòng cổ lên, ngắm nhìn từ mọi góc độ.
Nhưng Lục Trầm chỉ chăm chú nhìn vào đôi mắt của cô.
Đôi mắt Dư Vãn rất đẹp, tựa như biết nói.
Ánh sáng từ viên ngọc xanh phản chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3731013/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.