Tống Nghiên phun một ngụm cà phê ra ngoài, không thể giữ nổi hình tượng thanh tao của mình.
"Dư Vãn, cô cũng thẳng thắn quá rồi đấy."
Tống Nghiên cười lạnh hai tiếng, đặt ly cà phê xuống.
Dư Vãn nhún vai, thản nhiên đáp: "Là cô tự tìm đến gây khó chịu, sao có thể trách tôi?"
Tống Nghiên đứng dậy, thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Vương Đông.
"Đây là lần đầu tiên em gặp một cổ đông đẹp trai và phong độ thế này."
Vương Đông tỏ ra lúng túng, ngồi dịch ra một chút, ngượng ngùng hỏi: "Ý của cô là gì?"
Dư Vãn không thèm để ý đến hành động của anh ta, chỉ đưa tay ra, mỉm cười nói:
"Vương tổng, trò chuyện với anh rất vui, tôi xin phép đi trước."
Vương Đông lập tức gật đầu, bắt lấy tay cô, ánh mắt hiện lên vẻ ngưỡng mộ.
"Dư tổng, lần sau nhất định phải gặp lại nhé!"
Dư Vãn cầm lấy túi xách, duyên dáng bước ra cửa. Vương Đông nhìn theo bóng dáng cô mà thất thần.
Tống Nghiên cau mày, khó chịu ra mặt.
"Vương tổng, tại sao anh lại hợp tác với Dư Vãn? Đây là lần đầu cô ta mở công ty quản lý, e rằng sẽ sớm phá sản thôi."
Nghĩ đến đây, tâm trạng Tống Nghiên bất giác vui vẻ, không nhịn được lấy tay che miệng cười thầm.
Sắc mặt Vương Đông thay đổi, lớn tiếng đáp:
"Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3731014/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.