Lục Trầm đút hai tay vào túi, ánh mắt dịu dàng nhìn vào đôi mắt của Dư Vãn.
Dư Vãn mỉm cười đứng dậy, bước tới nắm lấy tay anh.
“Sao anh lại tới đây? Công việc công ty xử lý xong rồi à?”
Giọng nói của Dư Vãn không tự chủ mà dịu dàng hẳn đi.
Lục Trầm mỉm cười gật đầu, thấy công ty đã bắt đầu có hình dáng ban đầu, trong lòng anh hiện lên sự hài lòng.
“Vãn Vãn nhà anh giờ cũng có thể một mình gánh vác rồi.”
Dư Vãn ngượng ngùng gãi đầu, chợt nhớ tới chuyện của Ôn Vũ Thần, cô lập tức kéo Lục Trầm ngồi xuống.
Sau khi nghe rõ ngọn ngành, sắc mặt của Lục Trầm liền lạnh xuống.
Anh theo bản năng siết c.h.ặ.t t.a.y Dư Vãn, khẽ hỏi:
“Vãn Vãn, em nghĩ thế nào?”
Vẻ mặt Lục Trầm vẫn lạnh nhạt như thường, nhưng trong ánh mắt lại có chút bồn chồn.
Dư Vãn bỗng nảy ra ý định muốn cố ý trêu chọc anh.
“Chuyện này em phải xin chỉ giáo từ anh, dù gì anh cũng có kinh nghiệm mở công ty hơn em.”
Lục Trầm chạm nhẹ lên mũi mình, ánh mắt hơi lảng tránh.
“Cái đó… Anh thấy bây giờ mà nhận anh ta vào công ty thì không ổn chút nào.”
“Ôn Vũ Thần vừa mới giải ước, nếu ký hợp đồng với công ty em, chắc chắn sẽ gây ra thêm không ít trở ngại.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3731012/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.