Một tiếng ầm ầm vang lên, Tiếu Tẫn Nghiêm đưa chân đạp lăn cái bàn trước mắt từ giữa không trung lượn một vòng từ bên cạnh Diệp Mạc rầm rầm đánh vào trên vách tường chia năm xẻ bảy.
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả Diệp Tuyền cũng giật nảy mình hoảng sợ nhìn vào khuôn mặt lúc này vô cùng dữ tợn của Tiếu Tẫn Nghiêm, thân thể không khỏi tránh về phía sau hơi co lại.
Tiếu Tẫn Nghiêm đột nhiên đứng lên nhanh chân đi về phía trước một phát bóp lấy cái cổ Diệp Mạc, nhấc bổng Diệp Mạc lên nhấn ở trên vách cửa, gương mặt vừa lãnh khốc đáng sợ mà ngũ quan vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo xô vào nhau.
Cậu ta dám nói như vậy! Cậu ta lại dám nói như vậy!
Máu nơi cánh tay một giọt nhỏ xuống rơi trên mặt đất, Diệp Mạc giống như đã toàn thân tê liệt mất đi cảm giác, bình thản nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm, không có yêu cũng chẳng có hận.
“Phục Luân rốt cuộc đã thỏa mãn ngươi những gì? Vì sao ngươi đối với hắn khăng khăng một mực như thế hả?!” Tiếu Tẫn Nghiêm bạo phát gào thét, hắn không thể nào hình dung nổi cơn giận dữ điên cuồng trong lòng hắn hiện giờ đang từng tấc từng tấc thiêu đốt giống như muốn cướp đoạt đi toàn bộ lý trí của hắn.
Hai mắt Diệp Mạc thờ thẫn nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm, một mảnh vắng lặng vô hồn, đôi con ngươi đen láy trong vắt như nước kia thậm chí không hề chớp lấy một cái, giống như mặt hồ nước lạnh lẽo cô tịch trong đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304339/quyen-3-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.