Đêm tối tĩnh lặng đen đặc không trăng không sao phảng phất như một hang động giam cầm to lớn, trong không khí lạnh lẽo của bầu trời thành phố X, băng gió dày đặc nổi lên, mưa cũng tí ta tí tách hạ xuống từng giọt, mưa càng lúc càng to, thành phố hoa lệ rất nhanh liền bao phủ trong làn mưa dày đặc u ám, bên trong lạnh lẽo lộ ra bi tuyệt.
Nhìn qua tấm kính cửa sổ sát đất trong suốt, Tiếu Tẫn Nghiêm mặt không hề cảm xúc nhìn cơn mưa bão đang tàn phá trong đêm đen lạnh lẽo cô tịch, bên trong hai con mắt sâu thẳm của hắn tựa như một hang động đen đặc sâu hun hút, lạnh lẽo, thống khổ. Giống như trong màn mưa dày đặc kia có linh hồn của hắn, còn có thứ hắn muốn nắm được nhất nhưng làm thế nào cũng không thể nắm được.
Trước đây chưa bao giờ có cảm giác này, nước mưa mạnh mẽ đánh vào cửa sổ phát ra thanh âm ầm ầm mỗi một lần đều giống như đang tầng tầng nện gõ vào lồng ngực hắn, toàn thân mỗi một nơi đều đang chầm chậm chìm vào tĩnh mịch…
“Tẫn ca’
Diệp Tuyền từ trong phòng tắm đi ra, trên người khoác áo choàng tắm màu trắng, đang dùng khăn bông lau mái tóc ướt nhẹp, tâm trạng ung dung thoải mái, trên mặt là nụ cười nhạt tràn ngập thích ý.
Tiếu Tẫn Nghiêm nặn nặn mi tâm, nỗ lực xua đi dáng người gầy yếu thảm thương kia, nhưng hắn làm sao cũng không cách nào quên được ở thời khắc cuối cùng cậu ta nắm lấy áo hắn lộ ra ánh mắt cầu khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304340/quyen-3-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.