Đau đớn nơi lồng ngực rốt cuộc lan tràn khắp toàn thân, Tiếu Tẫn Nghiêm gắt gao túm lấy áo trước ngực Diệp Mạc, hận không thể một giây sau xé nát Diệp Mạc.
“Không phải tôi, thật sự không phải tôi!” Diệp Mạc liều mạng lắc đầu, bởi vì bất lực không thể cãi lại mà uất ức đến nước mắt rơi xuống.
Cậu phải giải thích như thế nào đây? Phải làm thế nào mới nói cho Tiếu Tẫn Nghiêm biết cậu mới thực sự là Diệp Mạc, người trong bức ảnh kia căn bản không phải là cậu.
“Con mẹ nó, cậu xem tôi là thằng mù à?” Tiếu Tẫn Nghiêm dùng cả hai tay nắm chặt lấy cổ áo Diệp Mạc, lực nắm mạnh mẽ khiến cổ áo Diệp Mạc từng chút nắm chặt trong lòng bàn tay Tiếu Tẫn Nghiêm, màu trắng nơi cổ áo giống như một sợi dây thừng siết chặt lại hô hấp của Diệp Mạc.
“Không…. không phải…” Diệp Mạc khó khăn há miệng, tay chân không cử động được, chỉ có thể mặc cho chính mình từng chút từng chút một bị siết đến nghẹt thở.
Lúc Diệp Mạc tưởng như mình sắp ngất đi, thân thể đột nhiên bị Tiếu Tẫn Nghiêm dùng sức nhấn xuống đất, va chạm kịch liệt cùng mặt đất khiến Diệp Mạc vô cùng đau đớn, trước mắt một trận trắng đen luân phiên, tiếp đó há miệng ra sức hớp lấy không khí vào phổi.
Thiếu một chút nữa cậu đã bị Tiếu Tẫn Nghiêm siết đến chết rồi.
“Nói cho tôi biết, Diệp Tuyền! Mục đích Phục Luân đến thành phố X là gì? Bên cạnh tôi còn tên nằm vùng nào của Phục Luân nữa?!” Tiếu Tẫn Nghiêm nhìn xuống Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304338/quyen-3-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.