Bảy giờ tối.
Ninh Thiên đón xe đến khách sạn Châu Tế, nhân viên phục vụ dẫn anh tới phòng bao xa hoa lầu sáu.
Hứa Cảnh Sơn, dì Kiều, Hứa Thư Nhan và Khương Đường đều đến, quản gia Phạm Nghị cũng ở đây.
“Hi, anh Đại Lực!” Khương Đường hưng phấn vẫy tay áo.
“Tiểu Đường.” Ninh Thiên cười đáp lại.
Nhưng khi nhìn thấy cha con Hứa cảnh Sơn và Hứa Thư Nhan, nụ cười trên mặt anh rõ ràng đã phai nhạt đi, chỉ lễ phép gọi một tiếng “chú Hứa”.
“Tiểu Thiên, mau ngồi xuống.”
Dì Kiều đặc biệt để lại một vị trí cho Ninh Thiên, bên cạnh Hứa Thư Nhan.
Sau đó còn oán giận con gái: “Sao con lại không dẫn Tiểu Thiên theo, còn để người ta đón xe đến hả.”
“Sao con phải dẫn anh ấy đến chứ!” Hứa Thư Nhan kiêu ngạo nói.
“Con bé này, sao một chút lễ phép cũng không có.”
Dì Kiều tức giận trừng cô một cái, vừa cười vừa nói với Ninh Thiên: “Tiếu Thiên, cậu đừng đế ý, con bé này bị chúng tôi chiều hư rồi.”
“Mẹ!”
Hứa Thư Nhan tức đến giậm chân.
Cô thậm chí còn nghi ngờ Ninh Thiên có phải là con riêng bên ngoài của mẹ cô hay không, nếu không sao bà lại đối tốt với anh như vậy.
“Được rồi, lên đồ đi.”
Hứa Cảnh Sơn lên tiếng, quản gia Phạm phía sau cho nhân viên phục vụ một ánh mắt, nhân viên phục vụ phía sau rất nhanh đã liên hệ với phòng bếp mang thức ăn lên.
“Tiếu Thiên, tôi nghe nói hôm nay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3428314/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.