Ôn Thanh Lam hoàn toàn hết chỗ nói.
Cô đã từng gặp qua người cuồng vọng, nhưng vẫn chưa gặp qua người nào cuồng vọng như vậy.
Chân Sắt Bảy lang bạt trên giang hồ hơn hai mươi năm, nhiều lần đả thương người khác, nếu bị võ hiệp bắt, thì hắn có thể đối phó sao?
“Người trẻ tuổi bây giờ đều là nghé con không sợ hố như vậy sao?”
“Làm tiền bổi, xem ra phải dạy dổ các cậu một chút mới được.”
Chân Sắt Bảy cười lạnh một tiếng, chân phải nâng lên thật cao, mu bàn chân cong lên, nắm ngón tay đan vào nhau, tựa như một con rắn độc phun ngòi.
Hạ bàn lại cực ổn, vừa nhìn đã biết là cao thủ luyện chân.
“Vèo!”
Một bóng đen hiện lên, chân Chân sắt Bảy tựa như viên đạn ra nòng, đá thẳng về phía ngực của Ninh Thiên.
Hắn biết thiếu gia nhà mình đã luyện “Bát Đoạn Cẩm” đến ngoại kình tiểu thành, người trước
mắt tuy rằng còn trẻ, nhưng rất có thể đã đến ngoại kình đại thành, cho nên hắn trực tiếp hạ trọng thủ, muốn một chiêu chế địch.
Một cước này nếu đúng, người bình thường không chết cũng sẽ bị thương nặng!
Nhưng nửa giây sau, hắn lại đá vào không trung, Ninh Thiên biến mất trong hư không.
Không đợi hắn kịp phản ứng, chân trái chống đất đã truyền đến một trận đau nhức tê tâm liệt phế!
“A a a…”
Trên hàng lang vang vọng tiếng hét thảm thiết của Chân sắt Bảy.
Vị võ giả đến từ Quảng Đông, luyện chân cứng rắn đã mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3428313/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.