“Tiểu Thiên, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?” Kiều Tĩnh đưa ánh mắt khó hiểu.
“Dì Kiều, chú Hứa, chén canh này thật sự có độc, tin cháu đi.” vẻ mặt Ninh Thiên kiên quyết.
Kiều Tĩnh và Hứa cảnh Sơn liếc nhìn nhau, cảm thấy vừa ngại vừa nghi ngờ.
“Thưa anh, xin anh yên tâm.”
Lúc này, nhân viên phục vụ bước lên phía trước trấn an: “Nguyên liệu của món canh này là nấm kiến thủ thanh, có nguồn gốc từ Lĩnh Nam, nó có độc tính nhất định, nhưng sau khi được đầu bếp của chúng tôi xử lý chuyên nghiệp, độc tố của nấm đã được loại bỏ hoàn toàn, anh có thể yên tâm nếm thử.”
“Tiểu Thiên, cháu nghe rồi đấy, không sao đâu.” Kiều Tĩnh cười an ủi.
“Đúng là tên nhà què chưa trải sự đời, cá nóc cũng có độc nhưng không phải người ta vẫn ăn đấy thôi…” Hứa Thư Nhan tức giận lấm bấm, lấy thêm một chén canh nữa.
Nhưng cô không ngờ lại bị Ninh Thiên giật lấy.
“Anh… Anh trả lại cho tôi!” Hứa Thư Nhan tức giận quát lên.
Ninh Thiên phớt lờ cô, đưa canh cho nhân
viên phục vụ: “Cô nói không có độc? Vậy cô uống chén canh này đi.”
“Chuyện này…”
Nhân viên phục vụ lộ ra vẻ mặt rất xấu hổ: “Xin lỗi, thưa anh, khách sạn chúng tôi có quy định…”
“Tôi thấy không phải có quy định mà là cô không dám…”
Ninh Thiên nhìn chằm chằm nhân viên phục vụ.
Lúc nãy khi Hứa Thư Nhan múc chén canh, ánh mắt của người phụ nữ này rõ ràng hơi kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3428315/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.