Nói xong lời này Từ Tú Việt cũng không để ý đến bọn họ, bưng chén cháo của mình, hút một ngụm lớn, mùi gạo mềm ngọt trợt vào trong cổ họng, Từ Tú Việt thoải mái thở ra một hơi.
Người hành động đầu tiên chính là Hà Tam Lang, hắn bận rộn làm việc trong ruộng cho đến trưa, chén cháo đầy nước buổi sáng cũng đã tiêu hết rồi, sớm đói bụng ngực dán vào lưng, nếu mẹ của hắn đã lên tiếng, vậy hắn ra tay trước, tranh thủ ăn no nửa bụng!
Tại sao lại là no nửa bụng! Từ trước đến nay hắn chưa từng ăn no bụng lần nào, nếu quả thật mở rộng miệng mà ăn, một nồi cháo này thật sự không đủ cho một mình hắn ăn, nhưng hắn cũng biết, nếu mình ăn quá nhiều, người một nhà trừ hắn ra sẽ chết đói.
Cho nên, ăn no nửa bụng đã vô cùng thỏa mãn rồi.
Mặc dù cháo sền sệt, Hà Tam Lang vẫn quậy đều lên, múc lên một tầng cháo đầy ở phía dưới nồi.
Mặc dù Từ thị không nói gì, nhưng mắt vẫn nhìn về phía Hà Tam Lang đang múc cháo.
Chờ hắn múc xong, Từ thị cũng động, nàng cũng chưa múc cho mình, trái lại cầm chén của Hà Đại Lang lên, cũng giống như Hà Tam Lang múc một chén đầy, sau đó lại múc nửa chén cho Cẩu Đản, lại múc một chén cho Hà Tiểu Nha, cuối cùng mới là mình, múc một muỗng cháo đặc ở dưới, sau đó lại múc một muỗng nước ở trên, cũng gần được nửa chén.
May là lần này nấu nhiều, mấy người bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439408/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.