Cái này... Nói giống như chưa nói.
Trên mặt thôn trưởng tràn đầy vẻ tức giận, Từ Tú Việt lại có lòng tốt nói thêm một câu: "Từ xưa phúc họa liền nhau, cho người khác con đường sống chính là cho mình con đường sống, ức hϊếp người quá đáng cẩn thận lửa đốt đến cửa nhà mình."
Thôn trưởng vẫn luôn cho mình là người có học, nhưng lúc này ông ấy lại không hiểu câu này của Từ Tú Việt: "Lão tẩu tử, có thể nói rõ ràng hơn một chút được không?"
Từ Tú Việt lắc đầu: "Thiên cơ bất khả lộ, còn chưa đến lúc nói ra, nếu như sáng mai lão đệ làm theo lời của ta, cũng sẽ hiểu ta đang nói gì."
Lúc thôn trưởng đi ra khỏi cửa Hà gia, bỗng nhiên giật mình phát hiện, chẳng lẽ... Ông ấy bị dao động rồi?
Tiễn thôn trưởng rời đi, Hà Đại Lang nhìn chằm chằm Từ Tú Việt, hứng khởi nói: "Mẹ, Thanh Ca Nhi thật sự gây chuyện với cô nương nhà người ta sao?"
Từ Tú Việt hơi ngước đầu lên: "Sao vậy, không tin mẹ sao?"
Một tiếng tự xưng mẹ này, Từ Tú Việt cảm giác mình đóng vai bà lão càng thuần thục hơn.
"Tin! Con trai tuyệt đối tin mẹ." Hà Đại Lang nhìn trái nhìn phải, chợt nhỏ giọng nói: "Mẹ, điện Diêm Vương có bộ dạng gì vậy ạ?"
Haizz, con trai ngốc của cô ....
Bên này Từ Tú Việt ngủ rất ngon, mà bên kia thôn trưởng thì trằn trọc trở mình cả một đêm, trời chưa sáng đã đánh xe bò nhà mình lên lên trấn.
Ông ấy mua hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439396/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.