"Nàng đến đây làm gì?"
Bên trong ngõ hẻm không nhìn thấy, truyền đến giọng của một nam tử, mang theo chút không kiên nhẫn, thôn trưởng nghe vào có chút giống cháu trai của mình, nhưng cũng cảm thấy không giống. Cả người ông ấy nghiêng về một phía, vểnh tai lên, có ý đồ nghe kỹ xem thử người này có phải là Thanh Ca Nhi của bọn họ hay không.
"Ta... ta cũng không còn cách nào nữa." Giọng nói của nữ tử mang theo chút nghẹn ngào: "Chàng sờ đi, bụng của ta sắp không giấu được rồi! Thanh ca ca, chúng ta phải làm thế nào đây?"
Thật... Thật sự là cháu trai của ông ấy...
Trái tim của thôn trưởng lạnh mất một nửa.
"Cái gì mà làm thế nào!" Giọng nói của nam tử trở nên vội vàng, nhưng vẫn sợ hãi có người nghe thấy, cho nên hạ thấp giọng xuống: "Đã nói với nàng rồi, chờ ta đi tìm nàng, không nên đến thư viện tìm ta!"
"Vậy, vậy ta thì sao? Ta phải làm thế nào chứ?" Giọng nói của nữ tử tràn đầy bất lực: "Ta chờ rồi mà, chờ chàng ba tháng rồi! Nhưng nhà của chàng còn chưa đến cầu hôn, chờ rồi chờ, ta phải chờ đến khi nào chứ? Chàng nói đi, có phải chàng không cần ta nữa không?"
Nói đến chỗ kích động, tiếng của nữ tử không nhịn được lớn hơn, nam tử hoảng sợ vội vàng bị miệng nàng ấy lại, thôn trưởng cũng chỉ có thể nghe được tiếng ô ô không rõ của nữ tử.
Tiếp theo chính là tiếng nhỏ giọng dịu dàng trấn an của nam tử: "Xuân Hoa, Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439397/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.