"Ông lẩm bẩm cái gì trong miệng vậy, nhà mẹ của ta thì sao?" Cát thị nghe ông ấy nói nửa lời thì dừng, càng tức giận hơn.
"Không có, có phải bên thôn nhà mẹ bà có một nhà, con trai cả chết chìm vài năm trước không?"
Cát thị bị hỏi cho sửng sốt, bà ấy cũng đã xuất giá mấy chục năm, cháu trai cũng trưởng thành, hơn nữa nhà mẹ của bà ấy ở phía Tây của thôn Cát gia, bà ấy cũng không rõ chuyện ở phía Đông thôn.
Cát thị suy nghĩ một chút, chợt vỗ tay nói: "Hình như đúng là như vậy!"
Trong lòng thôn trưởng lập tức trở nên căng thẳng.
Mà vốn dĩ Cát thị còn đang tức giận, cũng không muốn trực tiếp nói cho ông ấy biết, chỉ hỏi ngược lại: "Ông hỏi cái này làm gì?"
Cát thị bĩu môi, vẫn là nói: "Có, đúng là có người như vậy. Hồi đó Thanh ca nhi mới vừa thi đậu Đồng sinh, lúc ta về ăn tết, mẹ ta nói con trai của nhà ở phía Đông đầu thôn đi mò cá chuẩn bị cho năm mới bị chết chìm dưới sông. Lúc ấy ta còn nói sông kia đã bị đóng băng thật cứng, sao có thể chết chìm được, mẹ ta nói là đập băng ra mò cá, vô tình rơi xuống, băng quá dày, chờ vớt người lên thì cũng đã bị lạnh đến đen cả người. Chậc chậc, gia đình kia sinh ra ba đứa con gái mới ra một con trai, cứ như vậy đã mất, cũng không biết mấy năm nay như thế nào." Thôn trưởng bắt được chi tiết: "Nói như vậy nhà kia không có con trai?"
"Không phải, vẫn là ông trời thương người, mới qua một năm nhà kia lại mang thai một đứa bé trai. Mẹ ta còn nói, nói không chừng đứa con trai lớn nhà kia hiểu thuận, thấy cha mẹ đau lòng như vậy, lúc này mới đầu thai lại vào, cũng rất kỳ quái, đứa bé trai kia lớn lên thật sự rất giống với đại ca của mình." Nói xong Cát thị còn chậc chậc hai tiếng, giống như xúc động chuyện lạ xảy ra trong thế gian này.
Thôn trưởng nghe xong, trái tim lạnh một nửa, mặc kệ đứa bé trai kia giống giống đại ca mình, hay là giống nhà cách vách, cũng là huynh đệ cùng mẹ khác cha với cô nương kia.
Vậy mà Từ lão bà tử nói đúng!
Thôn trưởng thay đổi suy nghĩ một chút, có lẽ lúc trước Từ lão bà tử biết được tình huống của gia đình kia. Nghĩ như vậy, thôn trưởng lại hơi yên tâm, hỏi tiếp: "Đại cô nương của nhà đó có phải vẫn luôn đi lên trấn bán khăn thêu không?" "Chuyện này sao ta biết được."
Thôn trưởng suy nghĩ một chút cũng đúng, những chuyện này chỉ cần có lòng hỏi thăm thì sẽ biết, xem bói là trò lừa gạt, chỉ là muốn hù dọa người ta thôi.
Sau khi suy nghĩ thông suốt, thôn trưởng chỉ cảm thấy tinh thần thoải mái, hừ, thôn phụ dốt nát dám lừa gạt mình.
Vừa khéo vào buổi chiều cậu em vợ của ông ấy tới đưa thiệp mừng, cháu ngoại lấy chồng, thôn trưởng cũng vui mừng giữ người lại uống mấy ly, mặt trời ngã về phía Tây, tiễn người Cát gia rồi đi, thôn trưởng chóng mặt quay về phòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]