Cát thị gặp được đệ đệ của mình, còn có chuyện vui, tâm trạng cũng rất tốt, oán khí với thôn trưởng cũng tiêu tan, vui tươi hớn hở nói: "Hôn sự này của Tiểu Nha rất tốt, trong nhà kia có nhiều huynh đệ lại có 10 mẫu ruộng, gả qua cũng không cần chịu khổ,"
Thôn trưởng uống đến vui vẻ, cũng đồng ý lời này: "Là thật sự không tệ."
Lấy được câu khẳng định của chồng, Cát thị lại vui vẻ hơn, khen ngợi cháu gái ngoại nhà mình: "Cũng là do bộ dạng của Tiểu Nha nhà chúng ta xinh đẹp, mới để cho người ta đến cầu cưới. Ta nói chứ, nhà bọn họ mới là người chiếm tiện nghi, trong thôn chúng ta ai không khen tiểu Nha chăm chỉ hiểu chuyện, mấy nha đầu hiện tại ấy à, tuy bộ dạng xinh đẹp chính là tiền vốn, nhưng danh tiến tốt mới là sức mạnh. Giống như nhà chúng ta vốn dĩ đã có danh tiếng tốt, nha đầu đến tuổi này, cửa cũng bị người ta đạp hư! Ông nói lúc ông cưới ta không phải là như vậy sao?" Vì men rượu, thôn trưởng đã hơi mơ màng, híp mắt hừ một tiếng.
Cát thị nghe vậy lập tức tức giận: "Sao, ông có ý gì, tôi nói không đúng sao? Nếu danh tiếng trong nhà không tốt, bộ dạng xinh đẹp hơn nữa cũng không ai muốn, giống với cái nhà ở phía Đông thôn nhà mẹ ta, đúng rồi, chính là cái nhà mà ông hỏi lúc nãy đó. Đệ muội ta nói với ta, đại cô nương nhà kia cũng đã 16 tuổi rồi còn chưa quyết định gả cho ai, nghe nói hai ngày trước có người nhìn thấy nàng ở trấn trên lôi lôi kéo kéo với một người có học, giống như là bị người ta làm lớn bụng vậy!"
Thôn trưởng đã sắp ngủ, nghe vậy giật mình một cái, lập tức ngồi dậy: "Cái gì?"
Cát thị bị ông ấy dọa sợ hết hồn, cầm giẻ lau trong tay vỗ ông ấy một cái: "Ông đột nhiên ngồi bật dậy làm gì vậy! Hù chết ta rồi!" Đôi mắt của thôn trưởng bởi vì say mà trở nên đỏ au, lúc này mở to hai mắt nhìn chằm chằm Cát thị: "Mới vừa rồi bà nói cái gì?!"
Lúc màn đêm buông xuống, cuối cùng Từ Đại Lang cũng đánh xe bò thuê trở về thôn, trên xe còn có Từ Tam Lang cùng với Từ Tứ Lang sắc mặt tái xanh bị trói.
Lúc xe bò đi đến gần Hà gia, Từ Đại Lang nhìn thấy bóng người đang đi bộ đến nhà mình, đến gần mới phát hiện là thôn trưởng.
Từ Đại Lang nhanh nhẹn nhảy xuống xe bò chào hỏi: "Thôn trưởng, sao ngài đến giờ này?"
Thôn trưởng quan sát Từ Tứ Lang một vòng, nhíu mày la rầy: "Làm cái gì đó/ sao có thể trói người có học chứ!"
Thôn trưởng đã loanh quanh mấy vòng ở chỗ này, suy nghĩ đến chuyện buổi chiều mình phất tay áo rời đi, lúc này lại vội vàng chạy đến, có chút không bỏ được mặt mũi. Xa xa nhìn thấy ba người Từ Đại Lang đi đến, còn tưởng rằng mình hoa mắt, đến gần mới chắc chắn được, Từ Tứ Lang thật sự bị trói gô về!
Lần này thật đúng là đâm vào chỗ đau của thôn trưởng, người có học vô cùng quý! Sao có thể bị người ta sỉ nhục như vậy! Ông ấy cũng là người đi học, cũng có cái danh Đồng sinh, nhất thời không nhìn nổi chuyện bất kính này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]