"Chứ còn gì nữa!"
Lúc những người trong thôn ở trong sân ca ngợi Từ lão bà tử, thôn trưởng đẩy mạnh cửa, mặt mày xanh mét đi ra. Từ Đại Lang đi theo sau, trên mặt tràn đầy lúng túng.
Có hán tử cùng bối phận thấy vậy thì tiến lên hỏi: "Đây là làm sao?"
Thôn trưởng quay đầu liếc nhìn phòng chính của Hà gia, ông ấy còn tưởng rằng lão bà tử muốn nguyền rủa cháu trai cả của ông ấy trên đường đi thi xảy ra vấn đề, ai biết lão bà tử này lại bịa đặt nói cháu trai cả của ông ấy có con rồi, còn hỏi có cần hay không?
Thật là chuyện cười lớn nhất thiên hạ! Cháu trai của ông ấy còn chưa cưới vợ mà! Thật sự là một lão bà tử hồ đồ!
Thôn trưởng hừ một cái, phất tay áo, tức giận đùng đùng rời đi. Người trong viện trố mắt nhìn nhau, thấy không hỏi được gì, tụ năm tụ ba trở về nhà mình, lập tức nhà Hà gia trở nên yên tĩnh lại.
Từ Tú Việt bấm ngón tay tính toán một chút, nở nụ cười, tâm trạng rất tốt.
Từ thị đi vào, hỏi cô có muốn uống chút nước đường hay không, Từ Tú Việt vươn tay ngáp một cái.
"Mẹ, mẹ ngủ trước một chút đi, cơm tối làm xong con sẽ gọi mẹ."
Từ Tú Việt nhích người lại gần cái gối phía sau: "Bây giờ còn chưa ngủ được." Cô mới vừa nói xong, bên ngoài cửa sân đã nghe được tiếng loảng xoảng, tiếp theo là tiếng kêu vang dội: "Đại ca, ta trở về rồi, mẹ thế nào rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439389/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.