Thôn trưởng không đợi Từ Tú Việt nói hết đã cắt đứt lời của cô, trong giọng nói vẫn có chút châm chọc: "Một nhà lão tẩu tử sống thật tốt là được, như vậy ta đã yên tâm rồi."
"Không bằng ta bóimột quẻ cho ngươi đi."
Người cổ đại có một loại kính sợ đối với chuyện quỷ thần, xem bói, liên quan đến những người "có bản lĩnh" này, cũng đều có mấy phần cung kính.
Thôn Thượng Khê không có bà đồng, nhưng ở bên thôn Cát gia lớn hơn thôn bọn họ rất nhiều lại có người bày hương án, trong mười dặm tám thôn cũng có không ít nhà cung phụng, còn có một ít người gặp khó khăn, sinh bệnh, khi đã tốt lên thì đều nói mình có thần thông gì đó, có thể xem bói cho láng giềng một chút.
Có người nói chính xác, có người thì nói vớ vở, nói tóm lại người chính xác rất ít, người nói năng bậy bạ thì rất nhiều.
Thôn trưởng nghe lời này, lập tức xếp Từ Tú Việt vào hàng lão bà tử nhiều chuyện nói bậy bạ, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, ông ấy là Đồng sinh, là người đọc sách, những trò lừa gạt vặt vãnh này, tất nhiên sẽ không gạt được ông ấy, lúc này từ chối: "Vậy thì không cần."
"Có thật không?" Từ Tú Việt hơi kinh ngạc, cô vẫn là lần đầu tiên bị người ta từ chối bói quẻ, từ nhỏ cô chính là học bá trong sư môn, người nối liền không dứt muốn để cho cô xem bói, lúc này thật sự khơi dậy suy nghĩ thắng thua của cô: "Ngươi thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439388/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.