Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Chiêm Lệ không biết Tần Điển cũng là con của mình, vạn nhất làm tổn thương Tần Điển, Tần Nặc nhất định hận mình tới chết mất!
Hắn chỉ có 1 đứa con mà thôi.
4 năm trước, khi Chiêm Lệ ra đi, Tần Nặc đã tự mình thề rằng, ngoại trừ đứa bé này, hắn không cần bất kì thứ gì hết.
Nhưng hôm nay, Chiêm Lệ lại mang con ruột của mình đi, là muốn làm gì?
Lòng như lửa đốt, Tần Nặc bấm dãy số mà đã lâu rồi mình không liên hệ qua.
Chiêm Lệ đã sớm dự tính Tần Nặc sẽ gọi điện cho mình rồi, đứa nhỏ tinh nghịch này từ khi còn bé xíu đã thích trêu chọc thầy của mình, mặc dù nhiều năm rồi không có liên hệ, nhưng Chiêm Lệ vẫn còn nguyên bản tính này, cho dù biết sắp bức thầy của mình phát điên rồi, nhưng y vẫn để cho điện thoại reng thêm mấy tiếng sau mới chịu chậm rãi bắt máy.
“A lô?”
“Chiêm Lệ! Cậu mang Điển Điển đi đâu rồi?” Lâu như vậy mới chịu bắt máy, Tần Nặc sắp phát điên thật rồi.
“Điển Điển, ba con hỏi chú mang con đi đâu kìa?” Ngoài dự liệu của Tần Nặc, Chiêm Lệ trực tiếp đưa máy cho Tần Điển.
Tần Điển bập bẹ giọng trẻ con nhưng lại vờ như thành thục truyền đến: “Baba, ba không nên lo nha! Con và chú Chiêm chơi rất là vui!”
Tần Nặc ngây ngẩn cả người.
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới Chiêm Lệ lại khiến cho Tần Điển vui vẻ!
Tần Điển, đứa nhỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-thi-hai-tu-tha-ba-thay-la-ba-cua-con-y/2958392/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.