Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Mang tâm tình thấp thỏm, Tần Nặc đi tới nhà Chiêm Lệ.
Trong đêm khuya vắng người, Tần Nặc cũng thường thường suy nghĩ chuyện của Tần Điển, hắn cũng có lúc nhịn không được tự trách bản thân mình, nếu như lúc trước chịu được áp lực, để Chiêm Lệ biết mình mang con của y, thì quan hệ giữa hai người họ có phải sẽ tốt hơn rồi không?
Không!
Hắn không thể chống được nguy hiểm này!
Vạn nhất trong lúc chống lại nhà họ Chiêm lại làm tổn thương đến bé thì sao?
Hít sâu một hơi, Tần Nặc nhấn chuông cửa Chiêm gia.
Chiêm gia cũng giống 4 năm trước, vẫn còn xa hoa như vậy, quản gia bác Đồng vẫn còn nhận ra được Tần Nặc, cúi chào hắn mà nói: “Cậu chủ ở trong phòng chờ anh.”
“Cám ơn bác Đồng.” Tần Nặc gật đầu chào bác Đồng, lập tức thấp giọng hỏi “Lão gia và phu nhân có ở nhà không?”
“Lão gia phu nhân đã ra ngoài, ít nhất cũng phải nửa tiếng sau mới trở về.” Bác Đồng bình tĩnh trả lời.
Tần Nặc thở phào nhẹ nhõm, chí ít, hắn còn có nửa tiếng.
Hắn chậm rãi bước tới phòng của Chiêm Lệ, căn phòng này, từ khi y còn nhỏ cho tới lớn, hắn đã tới rất nhiều rất nhiều lần, khi Chiêm Lệ còn nhỏ, rất thích quấn lấy Tần Nặc đòi hắn kể mấy câu chuyện thú vị kỳ lạ, lúc bắt đầu, Tần Nặc còn cầm sách đọc cho Chiêm Lệ nghe, nhưng dần dần, hắn phát hiện những câu chuyện trong sách vở không thỏa mãn được Chiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-thi-hai-tu-tha-ba-thay-la-ba-cua-con-y/2958393/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.