Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Bất tri bất giác, người trước mắt đã thay đổi, dù đã là người thầy dạy y từ khi y còn nhỏ tới lớn cũng không thể nào hiểu được suy nghĩ của y.
Hắn rũ mắt, mặc kệ Chiêm Lệ nói gì, vũ nhục hắn thế nào, Tần Nặc vẫn cứ lặng im đắm chìm trong thế giới của mình.
Nói đi, cậu cứ nói thỏa thích đi, nói xong rồi, có thể thả tôi được rồi chứ hả?
Trong lòng Tần Nặc nghĩ vậy.
Có lẽ phát hiện Tần Nặc thất thần, Chiêm Lệ nhíu mày: “Sao nào, ngay cả một câu cũng không muốn nói với tôi hay sao?”
Tần Nặc giương mắt nhìn Chiêm Lệ một chút, lắc đầu: “Chiêm Lệ, cậu cũng không còn là thằng nhóc nữa rồi, thả tôi đi đi … Cậu còn trẻ như thế, muốn đối tượng thế nào cũng có mà.”
“Ha, nói nghe hay thật nha! ‘Thả tôi’, lúc trước khi anh tới trêu chọc tôi sao không nghĩ là sẽ có ngày hôm nay đi?” Chiêm Lệ hung tợn nhìn chằm chằm Tần Nặc.
Tần Nặc xoa xoa cổ tay đã bị Chiêm Lệ bóp bầm tím, đưa tay mở cửa xe.
Lúc này, Chiêm Lệ không có ngăn cản hắn.
Gúc mắc giữa hai người họ quá phức tạp, thầy và trò, vốn phải có mối quan hệ dạy và học, nhưng bọn họ lại phát triển vượt qua cả rào cản cấm kỵ luôn rồi.
Là do thầy dạy không tốt? Hay do trò quá chủ kiến?
Hay là, chỉ đơn giản bất tri bất giác bị đối phương hấp dẫn ….
Tần Nặc không có xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-thi-hai-tu-tha-ba-thay-la-ba-cua-con-y/2958391/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.