Kì thi giữa kì cũng trót lọt qua đi, cuối cùng cô đã có một ít thời gian để dành cho bản thân.
Từ lúc cãi nhau, cô và Trần Hạo không còn liên lạc với nhau nữa, lúc trước mỗi khi chán cô lại vùi đầu vào sách vở, giờ đây thi xong cô lại chẳng biết nên làm gì?
Cô nhấc điện thoại gọi cho Mỹ Lệ.
-Alo, Mỹ Lệ, bà rảnh không?
-Sao cưng? Nhớ anh à?-Mĩ Lệ cố hạ thấp giọng, giễu cợt.
-Đi shopping đi, tôi mới thi xong.
Đầu bên kia nghe đến shopping liền hào hứng hẳn ra.
-Ôi bạn tôi, sao hiểu nhau quá vậy, nửa tiếng sau gặp ở chỗ cũng nhé!
-Ok, lẹ đi đó.
Cô dập máy, lòng cũng nhẹ nhỏm hẳn. Cũng may bên cạnh cô còn có cô bạn thân này, tuy rằng không phải ngày nào cũng gặp mặt tâm sự với nhau, nhưng chỉ cần lúc buồn chán í ới gọi là luôn có mặt, chưa một lần từ chối.
Hai người cùng nhau mua sắm, ăn vặt khắp chốn, ngồi tâm sự chuyện tình cảm, học hành, bla bla bla...
Mỹ Lệ trầm ngâm một lúc, cất giọng đầy lo lắng.
-Bà đành lòng buông bỏ tình cảm này thật sao?
Ngọc Vy bất giác khựng lại, dường như lời nói đó đã chạm sâu vào tận đáy lòng cô.
Đó cũng là câu hỏi đang túc trực trong lòng cô bấy lâu nay.
Thật sự cô có thể chỉ vì chuyện anh thay đổi mà buông bỏ hết mọi thứ ở quá khứ sao?
Nhưng nếu không buông tay, liệu rằng cô có thể chấp nhận điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-ba-dao-chi-cung-chieu-em/2020614/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.