Sau một hồi phải đứng nghe cô cằn nhằn thì cuối cùng cô cũng chịu dừng lại.Cô phải trao đổi chuyện quan trọng hơn:
"Đám người phục kích chúng ta hôm đó theo mọi người là người của ai?"
Tề Hân đang ngồi cạnh cô ngơ ngác xoay qua hỏi :
"Ơ,đám người đó đương nhiên là của Lư Tử Pháp rồi.Không phải à?"
Bạch Lĩnh đứng bên phía tay phải nhìn cô rồi trả lời:
"Cái tên song sinh kia theo như em hỏi cung hắn thì hắn bảo là anh em họ không phải người của Lư Tử Pháp.Còn nói ông ta là một con cáo già chỉ biết lợi dụng các thế lực xung quanh"
Thiếu Tùng nhìn hắn đưa ra câu hỏi:
"Có hỏi hắn là người của ai không?Và tại sao lại phải đầu quân cho Lư lão kia?"
Bach Lĩnh thành thật trả lời:
"Có!Nhưng hắn chỉ kịp nói anh em hắn làm việc cho L.H.C..còn lại thì chưa kịp nói đã chết rồi."
Dương Khải buông lời mỉa mai và trách móc Bạch Lĩnh:
"Cậu thì hay rồi,nói là giữ hắn lại để lấy thông tin cuối cùng lại tra tấn đến chết.Thế còn lấy đực tin gì nữa"
Bạch Lĩnh cứng họng chỉ biết cuối đầu hối hận vì quả thực anh tra tấn cũng rất dữ dội,có lẽ đó là nguyên nhân khiến hắn chết.Tống Thiếu Tùng cười lạnh lắc đầu nói:
"Là người trong hắc đạo thì không dễ chết với mấy cái trò tra tấn đó đâu.Có thể đã có người tính toán thời gian hạ độc hắn trước rồi lại muốn mượn dao giết người cũng nên.Dương Khải một lúc cậu qua đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923672/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.