Xe dừng lại trước cổng biệt thự, Châu Phong đỡ tay cô bước xuống xe. Anh mím môi, khẽ cất lời: “Anh biết em muốn gì nhưng Hy Nguyệt, người kia dù sao cũng là mẹ ruột của em. Không thể nói cắt dứt là cắt được, việc này cứ để anh thay em làm thì hơn”
Phù Hy Nguyệt mấp máy môi muốn nói rồi lại thôi, gật đầu đồng ý: “Được rồi, cảm ơn anh. Lão đại.”
Nghe lời nói của cô, chân mày anh hơi nhíu lại không vui: “Còn gọi anh là lão đại sao? Ngủ cũng ngủ rồi, đến con của anh, em cũng mang trong bụng rồi. Hy Nguyệt, đến lúc nào em mới cho anh danh phận đây?”
Nhìn gương mặt nghiêm túc có chút đáng thương của người nào đó, cô khẽ cười vươn hai tay xoa xoa má người kia: “Châu Phong, phải đợi em suy nghĩ đã."
“Em còn suy nghĩ nữa sao?”
Châu Phong nghe lời nói của cô xong, gương mặt nhanh chóng nhắn nhúm lại: “Hy Nguyệt, anh không tốt chỗ nào sao?”
“Không phải là anh không tốt nhưng mà em còn phải xem anh có những tật xấu nào. Lỡ như sau này lòi ra, em hối hận đã không kịp.
Châu Phong: “..
Được rồi, anh thật sự chịu thua em đó.
Sau đi thấy rõ cô đã bước vào trong nhà, Châu Phong mới quay đầu lại ngồi vào xe. Chiếc Jeep của anh vừa lăn bánh di chuyển thì đã có một chiếc ô tô khác lướt qua.
[...]
Bữa tiệc Lục- Lâm lại tiếp tục diễn ra, Lục thiếu ngồi trên sô pha nhâm nhi ly rượu vang thì ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-dung-nhu-vay/3679786/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.