“Lâm gia kia cũng có tốt lành gì đâu, từ trên xuống dưới đều là kẻ không ra gì”
“Đúng là mắt nhìn của Châu thiếu rất tốt, người phụ nữ bên cạnh cũng rất đặc biệt.”
Nghe nói như vậy, người khác lại phản bác: “Nhưng Phù thị đã suy yếu rồi”
“Đúng là vậy, nhưng có nhiều việc cô còn chưa biết đâu.
“Là sao?”
Người phụ nữ kia cong môi: “Chủ tịch Phù là người hiền hậu nhưng trong Phù thị có một lời đồn, rằng vị tiểu thư nhà họ không phải người dễ chọc đâu. Huống hồ thêm một chuyện, người vợ cũ kia ăn cắp tài liệu mật của công ty đem về Lâm gia đó.”
“Thật sao? Chậc, bên cạnh người như Phù tổng không tốt sao?”
Sắc mặt người Lâm gia càng lúc càng xấu hơn, buộc cho Lâm phu nhân phải đứng dậy muốn ngăn Phù Hy Nguyệt lại: “Hy Nguyệt, đừng làm loạn nữa. Có chuyện gì về nhà nói.”
Nghe nói như vậy, cô khẽ cười chế giễu: “Bà muốn nói cái gì? Nói những chuyện đó không phải do bà làm sao? Lâm phu nhân, nể tình bà đã sinh ra tôi, tôi không chặn hết đường đi của bà. Nhưng món nợ Lâm Hy Chỉ gây ra, chắc chắc tôi sẽ đòi lại từng thứ một”
"Con..."
Lâm phu nhân thấy con gái không nể mặt liền trở nên vô cùng tức giận, định giơ tay tát nhưng cánh tay đã kịp thời bị Châu Phong nắm chặt lại.
Cô ngạc nhiên nhìn người đàn ông lạnh lùng xuất hiện từ lúc nào, thì bên tai đã nghe thấy giọng nói trầm thấp đáng sợ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-dung-nhu-vay/3679785/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.