Đối với bữa tiệc này, Phù Hy Nguyệt đặc biệt hứng thú. Nhìn người phụ nữ vui vẻ bên cạnh, sắc mặt Châu Phong liền tối xuống. Anh cúi đầu áp sát vào tai người kia khẽ lên tiếng.
“Nhìn hắn ta, em vui như vậy sao?”
Nghe lời này của anh, cô hơi giật mình ngạc nhiên sau đó nở ra nụ cười dịu dàng: “Châu lão đại, anh ghen rồi à?”
Bàn tay người kia đặt trên eo cô bỗng dưng siết chặt, môi anh cũng mím thành một đường thẳng. Một lúc lâu sau mới phát ra tiếng: “Đúng vậy, anh ghen rồi”
Hả? Anh thừa nhận rồi sao, lão đại.
Bên tai cô lại tiếp tục vang lên giọng nói khe khẽ: “Hy Nguyệt, nếu không phải em đang mang thai, anh chắc chắn sẽ làm em không xuống được giường.”
“Lão đại, anh đang đe dọa em sao? Trước giờ người đe dọa em đều được liệt vào danh sách kẻ thù. Anh không phải là muốn em bật chế độ thù địch chứ?” (4)
Thấy gương mặt đắc ý của người cưới mắt, khóe môi Châu Phong hơi quặp xuống: “Được rồi, anh không đe dọa em. Vậy em đang cười cái gì hả?”
“Em có vui gì đâu. Cơ mặt em lúc nào cũng như vậy mà.
Châu Phong liếc cô một cái khẽ thở dài: “Vậy sao? Trước kia em đối với anh rất lạnh lùng.”
“Lão đại, chuyện lâu như vậy rồi anh còn nhắc lại hay sao?”
Cô vừa dứt lời, âm thanh trên sân khấu liền vang lên: “Hôm nay không chỉ là bữa tiệc của hai nhà Lục- Lâm mà còn muốn giới thiệu với mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-dung-nhu-vay/3678923/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.